Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh đèn mờ ảo. Va vào nhau, tạo ra những cái bóng dài. Ánh mắt dây dưa, chỉ là không ai cất tiếng.

Lời nói của Ôn Noãn quanh quẩn trong đầu Hoắc Minh rất lâu —

[ Anh ấy vẫn là bố của hai đứa nhỏ. ] Thật ra anh biết Ôn Noãn sẵn lòng hòa giải với anh để Hoắc Tây và Doãn Tư có một gia đình trọn vẹn, nếu không

cô không thể tha thứ cho những chuyện anh đã làm.

Tuy nhiên, khi anh chính tai nghe cô nói như thể cô không yêu anh.

Anh vẫn để ý.

Cuối cùng, Hoắc Minh nói với giọng khàn đặc: “Ngoài trời lạnh lắm, sao em không khoác thêm áo vào?”

Anh chậm rãi bước đến, chu đáo mặc áo khoác vào. cho cô, sau đó cài từng cúc một.

Ôn Noãn nhìn anh chăm chú.

Cô muốn nói gì đó, nhưng dường như không cần thiết.

Đinh Tranh nhìn họ, lúc này lòng ghen ghét của cô ta đã lên đến đỉnh điểm, tại sao... Tại sao Hoắc Minh biết rõ Ôn Noãn không yêu anh nhưng anh vẫn còn yêu say đắm cô ta?

Khi Hoắc Minh ôm Ôn Noãn rời đi, cô ta không khỏi cất tiếng nói.

“Luật sư Hoắc, cô ta không đáng để anh làm như vậy!”

Hoắc Minh chậm rãi quay đầu lại.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt đó càng thêm lạnh lùng, giọng nói anh thờ ơ và lạnh nhạt: “Cô Đinh, cô nên cảm thấy may mắn vì Ôn Noãn tốt bụng, nếu không cô nghĩ cô có có thể tham dự được một bữa tiệc như này hay sao?”

Chỉ cần Ôn Noãn muốn, Đinh Tranh sẽ không lấy được một xu nào chứ đừng nói đến năm trăm triệu.

Đinh Tranh không tin.

Cô ta thua Ôn Noãn một ván, nhưng đó là do ông Lục trợ giúp. Hiện giờ nếu cô ta và Ôn Noãn đồng thời đóng phim điện ảnh, cô ta tự tin có thể quật ngã Ôn Noãn.

Cô ta nhìn cặp vợ chồng rời đi, khóe miệng hơi nhếch lên.

A, cô ta tưởng cô ta đã tìm được bước đột phá.

Đúng lúc này, Bạch Vi đi đến, dựa vào vách tường cười lạnh: “Làm sao, cô đang âm mưu cái gì?”

Đinh Tranh chợt quay người.

Cô ta và Bạch Vĩ là kẻ thù không đội trời chung, năm đó cô ta cặp kè với Diêu Tử An, nhưng Diêu Tử An lo lắng Bạch Vi không chịu ly hôn nên cô ta mới nghĩ ra cách mượn giống, không ngờ cuối cùng cô ta lại mất cả chì lẫn chài.

Đứa bé đó cũng bị cô ta cho người khác.

Đinh Tranh hơi ngẩng đầu, khịt mũi: “Cứ chờ xem!”

Bạch Vi không quan tâm đến cô ta.

Cô ấy biết, với kỹ năng kinh doanh mấy năm nay của Ôn Noãn, Đinh Tranh còn lâu mới sánh bằng!

Chỉ nhìn xem Ôn Noãn có ý định đấy hay không thôi.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK