Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Vân Phàm cảm thấy vị giác mở rộng ra, rất muốn ăn canh. Có điều, trước khi ăn canh, anh gọi điện thoại cho mẹ của Lý Tư Ỷ để nói cảm ơn.

Lúc anh gọi điện thoại, chị Vương không chịu đi, mà đứng đó há miệng vểnh tai lắng nghe.

Cố Vân Phàm nhìn về phía chị Vương bằng ánh mắt cạn lời.

Điện thoại kết nối, thái độ của bà Lý ở đầu bên kia điện thoại vẫn lạnh nhạt như cũ: “Có chuyện gì không?”

Thái độ của Cố Vân Phàm còn khiêm tốn hơn cả lúc trước, nói với giọng hòa

Măng núi rất tươi, mùa này không dễ mua măng chút nào, lần sau dì dùng củ mài là được rồi.”

Mẹ Lý cười lạnh: “Ăn xong lần này rồi nghĩ đến lần sau hả?”

“Lần trước tôi đã nói rồi, tôi gánh không nổi tiếng gọi dì đâu. Sau này đừng gọi thân thiết như vậy, để người ta hiểu lầm thì không tốt lắm.”

Cố Vân Phàm bị mẹ Lý mỉa mai cũng không bực bội, vẫn cứ cung kính như tắm mình trong gió xuân.

Anh của thời trẻ tuổi rất biết dỗ phụ nữ. Bây giờ anh lớn tuổi rồi, chẳng xa lạ gì việc này, ít nhất là dư để đối phó với mẹ Lý.

Lúc tắt máy, anh được lời hẹn về món canh gà trong lần sau như mong muốn.

Chị Vương ở bên cạnh nghe mà ngây ngẩn cả người. Chị ta không nhịn được nói: “Ngài Cố ghê gớm thật đấy!”

Cố Vân Phàm rũ mắt, cười bất đắc dĩ: “Tư Ỷ không thích tôi như thế!”

Chị Vương phụ họ: người ta ra gì, khiến người ta bị tổn thương nặng nề...”

Chị Vương phụ họa: “Cũng là vì năm xưa ông chỉ lo cho tiền đồ, không coi người ta ra gì, khiến người ta bị tổn thương nặng nề...”

Cố Vân Phàm ngước mắt lên nhìn chị Vương, chị Vương biết mình lỡ lời nên nhanh chân đi ra chỗ khác.

Đúng lúc này, trong sân vang lên tiếng xe ô tô.

Cố Vân Phàm đoán là Lý Tư Ỷ tới rồi. Anh đứng kế bên cửa kính sát đất, vừa lúc thấy dáng vẻ xuống xe của cô.

Ráng màu đầy trời.

Trong ánh hoàng hôn vô tận, cô bước xuống xe, trên người mặc chiếc áo sơ mi lụa cổ cao, bên dưới là chiếc váy dài đến gối, mái tóc đen búi cao, đẹp đến mức khó diễn tả thành lời.

Cô từ khung cảnh hoàng hôn đi về phía anh, thấy anh ở khoảng cách chưa đến mười mét.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK