Anh không cho cô nói thêm gì nữa, cho dù là lời bịa đặt cũng không cho cô nói…
Hoắc Kiều mở to hai mắt, cô muốn lui về
phía sau, anh không cho.
Xoay người một cái, chặn cô lại.
Chiếc áo sơ mi kiếu nam bị cởi bỏ, anh đổi xử với cô không hề dịu dàng một chút nào, cũng không bỏ qua cho mỗi một tấc da thịt thì của cô… Nơi anh đi đến tựa như đốm lửa thiêu rụi thảo nguyên xanh.
Rõ ràng bọn họ đã từng sống chung hai năm, rõ ràng đã xảy ra quan hệ nhiều lần như thế rồi nhưng vẫn không kích thích như lúc này đây, có lẽ là vì ở nơi khác, có lẽ là vi điều kiện có hạn, cô còn đang tới kỳ.
Đương nhiên, Khương Lan Thính không có khấu vị nặng như vậy.
Nhưng cũng không kém hơn là bao!
Cả hai đều được thỏa mãn…
Cuộc tình mãnh liệt này tới nhanh, đi cũng nhanh, chờ đến khi nguội lạnh, cả hai bên đều im lặng, không biết phải đối mặt với đối phương như thế nào…
Thật lâu sau, Khương Lan Thính mở lời trước: “Anh đi nấu nước cho em tắm, rối tinh rối mù!”
Hoắc Kiều đá anh một cái.
Cô mềm giọng mắng anh cầm thú, sau đó cô quay người đi, đến bây giờ bên trong chán cô vẫn
còn bỏng rát, đau đớn… Anh đúng là cầm thú, không biết xấu hố, lại còn nhanh nữa.
Cả trước cả sau tống cộng cũng chỉ tới hai ba phút!
Hoắc Kiều khá hiểu đàn ông, anh như vậy, chứng minh rằng đã lâu không làm chuyện nam nữ.
Nhưng từ trước đến nay Khương Lan Thính khá chú trọng chuyện này, đây là lần đầu tiên anh như vậy!
Khương Lan Thính cũng biết vừa rồi bản thân đã quá mức, đương nhiên anh cũng khiến cô thoải mái… Lúc này dáng vẻ cô không thèm để ý tới anh càng tăng vẻ nũng nịu, đáng yêu thêm vài phần.
Anh không kìm lòng được ôm lấy cô từ phía sau, giọng nói khàn đặc, mở miệng: “Dù thế nào cũng phải đi tắm, không khó chịu sao?”
Cô không mở miệng.
Anh không nói cái gì nữa, chủ động giúp cô đun nước rồi bưng tới, để cô rửa sạch.
Lúc Hoắc Kiều tắm, anh ở bên ngoài nghe được tiếng nước, không khỏi thầm nghĩ: cả một ngày hôm nay hình như cô chỉ toàn tắm! Hoặc là anh chỉ toàn nấu cơm… Nhưng hình như anh cũng không hoàn toàn chán ghét cuộc sống lãng
phí thời gian này.
Có lẽ là bởi vì được ở bên Hoắc Kiều!
Càng tiếp cận con người thật sự của cô, anh lại càng muốn ở bên cô, lại càng ngày càng thích.
Nhưng Hoắc Kiều không chịu.
Dù cho bọn họ vừa mới thân mật như thế, anh biết cô trong lòng vẫn là không chấp nhận anh… Giống như lời cô từng nói, bọn họ từng sống chung hai năm, cái gì mà chưa làm chứ?
Không thiếu một lần hai lần này.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: