Hoắc Minh rất vội vàng.
Ở đầu bên kia Ôn Noãn rất tức giận, trực giác của phụ nữ mách bảo cô rằng vị phụ huynh nam này đã có suy nghĩ về phương diện kia với cô từ lâu rồi.
Vì để giữ gìn khoảng cách, Ôn Noãn đẩy lùi cuộc họp phụ huynh.
Lúc cô gọi điện thoại cho Tiểu Hoặc Tây, cô bé cảm thấy vô cùng mất mát, cách điện thoại nhưng Ôn Noãn cung có thể tưởng tượng được hình ảnh mỗi một sợi tóc của cô bé đều thể hiện sự uể oải.
Chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi mà Ôn Noãn đã đau lòng.
Nhưng cô lại không thể nói rõ là ba của con muốn quấy rối cô Ôn của conl
Ôn Noãn cúp điện thoại xong vẫn thấy không ổn lắm, gọi điện thoại cho Lục Khiêm.
Ôn Noãn lại vô cùng kinh ngạc: “Cậu, cậu ở thành phố B hả?”
Rõ ràng Lục Khiêm khựng lại vài giây.
Nhưng dù sao ông ấy cũng đã gặp phải trường hợp này trong rất nhiều năm, nhanh chóng thoải mái nói: “Cậu tới đây hỏi thăm mẹ cháu (dì Nguyễn), thuận tiện tìm một chuyên gia uy tín cho bà ấy! Như thế nào... Hiếm khi cậu được rảnh rỗi một chút mà con cũng có ý kiến hả?”
Cái loại chèn ép cùng chung dòng máu này!
Ôn Noãn nào dám có ý kiến?
Lục Khiêm thay đổi đề tài, giọng điệu càng thêm thoải mái: “Đêm mai không có việc gì chứt Tới đây ăn một bữa cơm với cậu.”
Ôn Noãn đang muốn thay đổi tâm trạng nên đồng ý.
Tám giờ tối ngày hôm sau, cô tới nhà hàng tư nhân độc đáo kia theo đúng lịch hẹn.
Tới nơi rồi cô mới biết được đây là một bữa tiệc xem mắt. Ngoại trừ cậu của cô là Lục Khiêm còn có một vị phu nhân lớn tuổi trông rất sang trọng, ngồi ở bên cạnh ät hẳn là con trai của bà ấy, tuấn tú nho nhã, nhìn rất có gia giáo.
Lục Khiêm thấy Ôn Noãn tới nên dừng cuộc nói chuyện, mỉm cười nói: “Cháu gái ngoại của tôi, Ôn Noãn!”
Ôn Noãn không muốn làm mất mặt ông ấy. Cô cười nhẹ, chào hỏi rồi ngồi xuống.
Đối phương đồng nghiệp cũ của Lục Khiêm, đã hiểu biết đến tận gốc rễ nên cũng không hỏi nhiều, vô cùng ôn hòa.
Lục Khiêm thuận tiện giới thiệu nhà trai.
28 tuổi, tốt nghiệp một trường danh giá ở Anh Quốc, làm mảng nghiên cứu sinh vật.
Đối phương rất ân cần, rõ ràng rất vừa ý với Ôn Noãn, Ôn Noãn cảm thấy áp lực nặng nề.
Cô nhìn về phía Lục Khiêm.
Lục Khiêm cười như không cười.
Thật ra buổi xem mắt ngày hôm nay không phải do ông ấy sắp xếp, là do con trai của vị đồng nghiệp cũ này thích Ôn Noãn, tự mình chủ động yêu cầu.
Ông ấy không tỏ thái độ gì, Ôn Noãn chỉ đành căng da đầu giao lưu cùng đối phương, nhưng Ôn Noãn lại không biết răng lúc này Hoắc Minh cũng đang ở trong nhà hàng này.
Có một vị khách hàng quan trọng tới thành phố B, anh mời người ta ăn cơm.
Tới để bàn chuyện công việc thế mà lại nhìn thấy Ôn Noãn tới đây... Xem mắt!
Anh nhận ra được đối phương.
Hạ Mai, đồng nghiệp cũ của Lục Khiêm, chức vụ rất cao.
Hạ Du là con trai độc nhất trong nhà, còn ít hơn Ôn Noãn một tuổi, lúc này đang nhìn Ôn Noãn với ánh mắt mến mộ.
Cái kiểu xem mắt này cũng chỉ chờ Ôn Noãn gật đầu một cái là xong.
Hoắc Minh không được bình tĩnh cho lắm, anh nhìn chằm chăm vào vẻ mặt của Ôn Noãn, dường như muốn lột ra một
cái khe, muốn nhìn xem trong đầu cô đang suy nghĩ cái gì!
không phải anh không sợ, anh và Ôn Noãn đã tách nhau được một thời gian dài...
Ánh mắt của Hoắc Minh trở nên tối tắm mù mịt.
Sau khi Ôn Noãn đi vào toilet, anh quyết đoán đứng dậy: “Xin lỗi Tổng giám đốc Trương, tôi xin phép vào toiletl”
Ôn Noãn chậm rãi rửa tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Danh Sách Chương: