Ba ngày sau.
Lục Khiêm từ thành phố C đến đây, xe dừng lại, tài xế mở cửa cho ông ấy.
Lục Khiêm cảm thấy đau lòng.
Ông ấy từng rất không ưa gì Hoắc Minh, nhưng trải qua mấy năm nay, ông ấy có thể thấy rằng Hoắc Minh thực sự rất yêu Ôn Noãn... Hiện giờ sức khỏe của anh có vấn đề, nhưng khi anh vẫn còn tỉnh táo đã cố gắng hết sức để sắp. xếp mọi việc ổn thỏa cho vợ con.
Lục Khiêm thấy tiếc cho họ.
Đau lòng cho người này, cũng đau lòng cho người kial
Vừa bước vào phòng khách, lập tức nhìn thấy Hoắc Minh đang ngồi trên ghế sô pha, hình như đang đọc một tờ báo cũ.
Lục Khiêm bước tới, nhỏ giọng hỏi: “Ôn Noãn không có ở nhà à?”
Hoắc Minh ngước mắt lên, có vẻ hơi kinh ngạc, sau đó đứng dậy: “Cô ấy đến Tây Á để giải quyết một số việc!”
Lục Khiêm biết Hoắc Minh giao Tây Á cho Ôn Noãn. Ông ấy không biết nên nói gì.
Cuối cùng, ông ấy nhẹ nhàng nói: “Cũng tốt! Vừa hay †ôi có chuyện muốn nói riêng với cậu.”
Ông ấy tới đột ngột như vậy, Hoắc Minh đoán chắc ông ấy có chuyện quan trọng, nên nhẹ nhàng cười nói: “Lên phòng sách trên tầng hai rồi nói chuyện vậy!”
Đến phòng sách ở tầng hai.
Lục Khiêm vừa ngồi xuống đã hút thuốc, thỉnh thoảng ngước mắt lên: “Sức khỏe của cậu thế nào rồi?”
Hoắc Minh đang pha trà.
Nghe thấy thế, ngón tay anh khựng lại, giọng nói rất bình thản: “Tình hình không được tốt lắm!”
Dứt lời, anh đưa tách trà cho Lục Khiêm rồi ngồi xuống đối diện với ông ấy.
Lục Khiêm khá buồn bực, dập tắt điếu thuốc.
Ông ấy nhìn Hoắc Minh, đắn đo mở miệng nói: “Tôi nhận được một tin tức! Lúc trước Kiều An lấy được thứ thuốc đó có thể có liên quan đến gã chồng cũ của cô ta! Theo camera giám sát, gã chồng cũ làm ngành sản xuất kia đã từng tiếp xúc với cô ta trong bệnh viện... Bên đó đã đưa gã đi thẩm vấn, nhưng gã rất xảo quyệt, lại không có bằng chứng xác thực, vì e ngại thân phận đặc biệt của gã nên đành phải thả ra.”
Hoắc Minh từ tốn uống trà.
Lục Khiêm nói thêm: “Tôi nghe nói sau vụ kiện ly hôn kia, gã không thể tiếp tục sinh sống ở Anh Quốc, hiện giờ gã đang làm nhà sản xuất ở trong nước, gã hoàn toàn có động cơ này! Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ theo dõi sát sao.”
Hoắc Minh gật đầu.
Hai người ngồi uống trà...
Một lúc lâu sau, Hoắc Minh đặt bệnh án lên bàn.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: