Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi chiếc xe đắt tiền đi qua cánh cửa chạm khắc màu đen,

Hoắc Tây dùng tay che trái tim mình lại.

Thật ra thì cái khoảng trống kia chỉ có Trương Sùng Quang đã từng đi đến.

Trương Sùng Quang nhận được tin nhắn Zalo của Hoắc Tây, chỉ là một đoạn đơn giản nhưng anh đã đọc rất lâu.

Họ hiểu nhau.

Sao anh lại không nhìn ra được chứ, ý của cô là, cô sẽ không chạy theo anh nữa, cô sẽ quan tâm anh với thân phận là một đứa em gái... Cho dù một ngày nào đó anh đã có người bên cạnh thì cô cũng sẽ thật lòng chúc phúc cho anh.

Tình yêu mà Hoắc Tây dành cho anh chính là sự buông tay, là tác thành.

Nhưng anh lại không đủ dũng cảm.

Trương Sùng Quang đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống mọi thứ bên dưới tòa cao tầng sau lớp kính... Thư ký Tần ở sau lưng anh khế nói: “Thật ra thì nếu bây giờ anh đi tìm thì có lẽ luật sư Hoắc vẫn sẽ hồi tâm chuyển ý, nhưng theo thời gian, chưa biết chừng cô ấy sẽ đi tìm người khác, khi đó không có lợi cho anh đâu."

Trương Sùng Quang không lên tiếng.

Sáng sớm Thư ký Tần đã từ nơi khác chạy về, trong lòng cũng có chút oán giận, nhưng vì cấp trên đã trả nhiều nên cô ấy cũng không so đo nữa, nhẹ giọng nói: “Lát nữa còn có cuộc họp, anh..."

Trương Sùng Quang xoay người lại, lạnh nhạt nói: "Chuẩn bị đi!"

Mãi đến khi vào họp anh mới trả lời tin nhắn Zalo cho Hoắc Tây.

Chỉ có một chữ: [Được]

Gửi tin nhắn xong, anh ngồi im lặng, dường như đang chờ đợi cô trả lời.

Cấp dưới nói gì anh đều không nghe rõ.

'Thế mà khi điện thoại không còn vang lên âm báo tin nhắn Zalo nào nữa, anh lại nghĩ bây giờ quan hệ giữa họ thế này, cô đúng là không cần phải trả lời.

Chỉ là người thân mà thôi.

Trương Sùng Quang nở nụ cười nhạt, đầy cay đẳng.

Sau này, quan hệ giữa họ sẽ không mặn không nhạt, nhưng anh vẫn có thể trở thành một người bố tốt, anh sẽ không còn cảm thấy tự ti trước mặt các con, có thể thản nhiên chấp nhận rằng chân của mình không còn hoàn hảo nữa.

Cuối tuần anh sẽ đón các con đi chơi.

Tiểu Hoäc Tinh sẽ bò tới bò lui trên tấm thảm trong phòng ngủ.

Sẽ đòi anh kể chuyện, sẽ kêu anh chơi xếp gỗ cùng, sẽ muốn được anh đút cho ăn.

Miên Miên làm bài tập xong sẽ xoa chân cho anh, Tiểu Trương Duệ trông thì lạnh lùng nhưng sẽ lén lên Google để tra cách hồi phục sức khỏe tốt nhất, thậm chí còn đi gặp bác sĩ cùng Trương Sùng Quang, nghiêm chỉnh như ông cụ non.

Cuộc sống của Trương Sùng Quang có xu hướng bình yên, thậm chí còn hạnh phúc.

Chỉ có Hoắc Tây là niềm tiếc nuối của anh.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK