Sau khi cô rời đi.
Lục Khiêm ở lại căn hộ một đêm, nằm trên giường, xung quanh đều là đồ cô để lại.
Toàn những thứ lặt vặt, phần lớn là do ông mua cho.
Minh Châu không biết làm việc nhà, phòng ngủ cũng rất lộn xộn, chú Lục ông phải thường xuyên dọn dẹp giúp cô, ngay cả khi cô đến kỳ ở đây, cũng là ông giặt quần nhỏ bị bẩn cho cô.
Gối đầu toàn là hơi thở của cô.
Lục Khiêm không thể nào ngủ nổi, cuối cùng dứt khoát đứng dậy, ngồi xuống sô pha hút thuốc.
Ông cầm điện thoại di động trong tay, ông nghĩ nếu cô gọi cho ông, chắc chắn ông sẽ bắt máy, dù không nói được gì đi chăng nữa, chỉ cần nghe thấy giọng cô là được rồi.
Một đêm qua đi, gạt tàn đầy tràn, nhưng ông không nhận được bất cứ cuộc gọi nào từ cô.
Ông hiểu, bọn họ kết thúc rồi.
Con gái của một gia đình tốt như vậy, sao phải dây dưa với ông?
Trời vừa hừng sáng, thư ký Liễu lo lắng đẩy cửa bước. vào.
Vừa vào trong anh ta đã bị khói thuốc mịt mù làm cho. ngạt thở, không khỏi trách móc ông: "Ngài Lục, ngài nên giữ gìn sức khỏe của mình đi, hút thuốc như vậy không tốt đâu,"
Lục Khiêm nhìn anh ta, dập điếu thuốc trong tay, từ từ ngã lưng vào ghế sô pha.
Một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: "Cậu thay tôi làm một chuyện."
Ông biết Minh Châu không thiếu thứ gì, nhưng dù sao bọn họ cũng đã từng bên nhau một thời gian, sau khi chia tay với cô, có lẽ ông sẽ ở như bây giờ đến hết đời, có tiền hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lục Khiêm trầm giọng phân phó. Thư ký Liễu cũng giật mình kinh ngạc.
Lần yêu đương này của ngài Lục đúng là lay động đất trời, những thứ ông định cho cô, đừng nói là nam nữ chia tay nhau, có khi đến vợ chồng ly hôn cũng không thể làm được vậy.
Việc này gần như là cho cô tất cả tài sản của mình.
Thư ký Liễu không nói gì, chỉ vội vàng chạy ra ngoài làm việc.
Cách ngày, anh ta hẹn gặp Minh Châu ở một quán cà phê không tệ.
Thư ký Liễu tới trước, trong tiết trời đầu xuân, anh ta mặc một bộ u phục len màu nâu sậm, im lặng nghịch bật lửa, trong tay là một tập tài liệu chuyển giao rất dày.
Mười lăm phút sau, Hoắc Minh Châu xuất hiện, ngồi xuống đối diện anh ta.
"Ông ấy có gì muốn nói sao?"
Thư ký Liễu nghe thấy giọng cô thì ngẩng đầu lên, cả kinh trong lòng.
Mới hơn một tháng trôi qua, cô gái nhỏ đã gầy đi rất nhiều, trông tiều tụy vô cùng.
Anh ta vội vàng đứng dậy, kéo ghế ra cho Minh Châu, cố ý dùng giọng điệu bình tình ôn hòa để nói chuyện với cô, nhưng khi Minh Châu thấy chồng tài liệu kia, cô hỏi thẳng: "Đây là bồi thường mà ông ấy cho tôi sao?"
Thư ký Liễu hơi mất tự nhiên, lát sau mới ừ một tiếng.
Minh Châu cầm lên lật lật mấy tờ, sau đó những ngón tay nhỏ nhắn thon dài vuốt ve mặt giấy. Cô nhẹ giọng nói: "Nếu tôi và ông ấy chỉ là chơi đùa với nhau, thì cần gì phải tỏ ra thắm thiết đậm sâu đến vậy! Tôi không cần những thứ này, anh nói lại với ông ấy đi, tôi đảm bảo sẽ không quấy rầy ông ấy."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: