Vách ngăn của nhà vệ sinh rất mỏng.
Hoắc Minh tựa vào bên gáy Ôn Noãn, giọng nói khàn khàn: “Ôn Noấn, anh không biết đây có phải là thích hay không, khi anh nhìn em ở cùng với người đàn ông khác, lòng anh sẽ không thoải mái!”
“Cố Trường Khanh, Hạ Như Lâm, bây giờ ngay cả Diêu Tử An anh cũng thấy ghen!
Môi anh khẽ hôn lên tóc cô: “Ôn Noãn, anh không biết yêu, em dạy anh được không?”
Ôn Noãn hơi khổ sở.
Cô nghĩ: Anh mất trí nhớ, nếu Sở Liên không xuất hiện, nếu anh chịu nói với mình những lời này sớm hơn thì thật tốt biết bao! Không được nghĩ nữa... Ôn Noãn, mày thật là hèn mọn!”
Cô rũ mắt, dáng vẻ dịu dàng.
Hoắc Minh khó kìm lòng được, lúc này anh chỉ có một ý nghĩ, đó chính là hôn cô.
Anh đè cô lên tấm ván mỏng, khế khàng hôn cô thật sâu...
Ôn Noãn cũng không muốn!
Cô đẩy mấy lần không được, tình hình cấp bách nên đã tát anh một bạt tai.
Sau khi đánh xong, cả hai đều ngơ ngác!
Ôn Noãn dán sát cánh cửa, cổ họng mảnh khảnh căng chặt, giọng cô nghẹn ngào: “Hoắc Minh, muốn tôi nói rõ sao? Chúng ta không thể nào! Sau này cũng không thể!”
Ly hôn là trò đùa sao?
Cô mang theo hai đứa nhỏ chuyển ra ngoài, cũng là trò đùa sao?
Không, tuyệt đối không phải chơi đùa!
Mắt cô đỏ hoe đẩy cửa ra ngoài.
Hoäắc Minh đứng ở nơi đó, nhìn tấm lưng thẳng tắp của cô, bỗng nhiên ý thức được rằng anh sẽ không bao giờ chiếm được cô, cho dù trong lòng Ôn Noãn vẫn còn yêu
“Hoắc Minh”...
Hoắc Minh không đứng bao lâu, rất nhanh đã đuổi theo.
Giữa bọn họ từng có tranh chấp, vào phòng bệnh ai cũng không quan tâm ai, ngay cả Bạch Vi cũng nhận ra.
Buổi chiều, Hoắc Minh đi đón Hoắc Tây.
Lúc nói chuyện với Ôn Noãn, thái độ của cô lãnh đạm, anh cũng thấy rất vô vị.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: