Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nụ hôn qua đi.

Hô hấp cả hai rối loạn...

Ôn Noãn mất sức tựa vào vách tường nhà vệ sinh, nếu không có anh đỡ thì cơ thể cô đã sớm ngã nhào ra đất, dù vậy đôi chân vẫn không có sức.

Hoắc Minh cũng không tốt hơn cô là bao.

Gương mặt anh tuấn đỏ lên, hô hấp rối loạn, dáng vẻ giống như đã đè nén dục vọng rất lâu.

"Ôn Noãn..."

Giọng nói anh khàn đến lạ: "Cố Trường Khanh đã nói gì?

Ôn Noãn sợ làm phiền người lớn, cắn môi: "Tôi không biết."

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, rất khó đoán.

Lát sau, giọng nói anh mang theo vài phần dịu dàng, lần nữa cúi người hôn cô.

"Không muốn nói, chỉ muốn tôi hôn em thôi đúng không?"

Ôn Noãn vừa xấu hổ vừa bực mình, nhẹ nhàng đá anh một cái.

"Hoäc Minh, anh chỉ biết chọc tôi!"

"Anh nói muốn bắt đầu lại từ đầu... Anh muốn ở nơi như thế bắt đầu lại từ đầu với tôi sao?"

"Anh là đồ khốn."

Càng nói, khóe mắt cô đỏ lên.

Hoắc Minh không dừng lại, nhưng lại hôn nhẹ nhàng hơn.

Sau khi kết thúc, anh tựa vào trán cô thở dốc.

"Ôn Noãn, tôi rất nhớ eml"

"Đàn ông khi yêu, đều muốn làm chuyện đó với người con gái mình thích, nếu không thì đâu còn là đàn ông?... Em

nói xem có đúng không?”

Ôn Noãn nhìn anh chằm chằm, anh đang cưỡng từ đoạt lý.

Hoắc Minh nhẹ nhàng cười. Anh kéo tay cô, đặt lên gương mặt đẹp của mình.

Bàn tay Ôn Noãn chạm đến làn da ấm áp kia, lòng bàn tay như bị bỏng, cô vội vã muốn rút về.

Hoắc Minh không cho. Anh ghi dáng vẻ lúng túng của cô vào trong mắt.

Không chỉ vậy, anh còn nhẹ nhàng đặt cô trên vách tường, dùng chiêu trò trêu chọc cô.

Ôn Noãn làm sao chịu được! Cô căn môi, gương mặt đỏ như máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK