Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôn môi triền miên, ngón tay của Lục U cài vào mái tóc đen của anh.

Cô đỏ mặt, líu ríu gọi tên anh: "Diệp Bạch..."

Nhưng người đàn ông lại ngồi dậy.

Anh há to miệng thở, lập tức ôm Lục U vào ngực, nhặt quần áo của cô lên, mặc từng chiếc một lại cho cô. Tuy động tác của anh vô cùng dịu dàng, nhưng đối với người phụ nữ thì vẫn có hơi khó chịu.

Lục U ôm cổ của anh, không để cho anh hành động.

Cô bỏ đi sự rụt rè của phái nữ, ngẩng đầu dán vào người anh, giọng nói đầy ướt át: "Diệp Bạch... Anh sao vậy..."

Lúc này, quần áo của cô xốc xếch.

Quần áo màu đỏ thắm treo hờ bên hông, làm nổi bật làn da trắng như tuyết... Cô lại dùng giọng điệu mềm mại, nói lời cầu "yêu" với người đàn ông, là đàn ông thì không thể chịu được.

Nhưng không ngờ Diệp Bạch lại đứng lên, lòng bàn tay hơi thô ráp của anh chạm vào bờ vai gầy của cô.

"Anh hơi mệt, hôm khác chúng ta làm nhé!"

Người phụ nữ bị người đàn ông từ chối nên vẫn hơi khó chịu, nhưng Lục U không muốn phá hư bầu không khí.

Cô cúi đầu, cài lại cúc áo, giả vờ hỏi một cách thản nhiên: "Vậy... Chúng ta về nhà nhé?”

Diệp Bạch nhìn chú chó Labrador.

Từ lúc bọn họ bắt đầu thân mật, chú chó kia đã ngồi bên cạnh được ba mươi phút rồi, đôi mắt lấp lánh, có thêm một chút vẻ tò mò. Có lẽ đây là lần đầu tiên nó gặp tình huống như thế này.

Diệp Bạch ngồi ngay ngắn lại, sau đó tìm điếu thuốc rồi châm lửa.

Anh nói: "Căn hộ nuôi chó không tiện, anh ở đây thôi!"

Lục U chớp nhẹ mắt.

Một lúc lâu sau, cô mới nói nhỏ: "Em dẫn Tiểu Diệp Hồi đến ở với anh nhé! Diệp Bạch, con bé rất đáng yêu."

Trong làn khói mỏng, Diệp Bạch nhìn cô bằng đôi mắt thâm thúy.

Anh nhớ tới ngày ấy, Chương Bách Ngôn ôm Diệp Hồi, hình ảnh ấy vô cùng ấm áp.

Ánh mắt lúc Lục U và Chương Bách Ngôn nhìn nhau, trông cũng không phải không có chút tình cảm nào... Ngày xưa Diệp Bạch và Lục U sống chung, anh từng nghĩ đây chính là vợ của mình, đây chính là con của mình.

Nhưng hình ảnh hôm ấy lại nhắc nhở anh. Thật ra đều không phải!

€ó lẽ người Lục U yêu là Chương Bách Ngôn, còn cô đối với anh có lẽ chỉ tình thân và sự ỷ lại.

Diệp Bạch muốn cho cô cơ hội để lựa chọn.

Cuối cùng anh cũng mở miệng, nói những lời anh muốn ni ục U, chúng ta tạm thời xa nhau đi, nếu trong vòng hai năm nữa, em vẫn quyết định sống cùng anh thì chúng ta lập tức ở bên nhau. Còn nếu em thay đổi ý định, muốn quay lại với Chương Bách Ngôn, anh sẽ để em đi."

Lục U bình tĩnh nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK