Ôn Noãn sinh một bé gái.
Hoắc Tây chưa đầy hai ký, vừa sinh ra đã vào lồng ấp.
Vợ chồng Hoäc Chấn Đông và Lục Khiêm chỉ kịp liếc mắt nhìn một chút, rồi đi thăm Ôn Noãn. Ôn Noãn năm phòng VỊP, lúc này thân thể cô rất suy yếu, lẳng lặng nằm đó, tựa như đang ngủ.
Lục Khiêm đi qua, bỏ tay cô vào trong chăn.
Ông ấy không lên tiếng mà chỉ ngồi bên giường bệnh nhìn chăm chằm Ôn Noãn, sợ cô tỉnh lại không có ai chăm sóc.
Bên ngoài, Hoắc Minh Châu đã gọi điện thoại suốt mười sáu tiếng.
Mấy trăm cuộc điện thoại, đều là gọi cho Hoắc Minh.
Cuối cùng cũng kết nối được...
Lúc này Hoắc Minh đang ở Anh Quốc, anh vừa xuống máy bay đã lập tức đi thẳng đến tòa án, hoàn toàn không mở điện thoại.
Hoàn thành xong vụ kiện này, tòa án London tuyên bố Hoắc Minh thắng kiện. Kiều Cảnh Niên và vợ cảm ơn anh rất nhiều lần, còn muốn mời anh về nhà ngồi chơi một lát.
Hoắc Minh lễ phép từ chối.
Lúc hai bên đang trò chuyện, Hoắc Minh lấy điện thoại ra, cười nói: “Chắc là trong nhà đang thúc giục lắm!”
Anh mở điện thoại ra, tưởng rằng giống như lúc bình thường sẽ nhìn thấy rất nhiều cuộc điện thoại công tác đã bỏ lỡ.
Có lẽ, Ôn Noãn còn đang tức giận.
Nhưng vừa mở ra, điện thoại điên cuồng rung động.
Anh có hơn năm trăm cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều đến từ thành phố B.
Hoắc Minh Châu lại gọi đến, anh vội vàng bắt máy: “Minh Châu, xảy ra chuyện gì?”
Hoắc Minh Châu thút thít nói: “Anh, anh mau về đi! Biệt thự nổ tung rồi... Chị dâu sinh non, đứa bé còn rất nhỏ... Chị dâu sinh suốt mười sáu tiếng mới sinh được... Hu hu... Anh, vì sao anh lại đi Anh Quốc, vì sao anh lại để chị dâu ở nhà một mình? Anh có biết lúc chị dâu được đưa tới bệnh viện như thế nào không...hu hu...”
Thân thể Hoắc Minh cứng đờ.
Anh gần như mất khả năng hành động.
Lúc này không biết truyền thông ở đâu ra, phấn khởi muốn phỏng vấn anh, ống kính vươn đến trước mặt anh.
Hoắc Minh thô lỗ đẩy ra.
Anh nhanh chân đi ra ngoài, bên ngoài tòa án có một chiếc xe riêng đưa anh ra sân bay, phía sau xe còn đặt một bó hoa hồng trắng, anh còn muốn mang bó hoa hồng này tặng cho Ôn Noãn.
Có lẽ cô sẽ nguôi giận.
Nhưng trong lòng anh biết, bọn họ đã kết thúc.
Suốt đoạn đường, Hoắc Minh đi lảo đảo!
Khi Hoắc Minh nhìn thấy Ôn Noãn cũng đã là hai mươi tiếng sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyena.zz.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Danh Sách Chương: