Sáng sớm, Hoắc Minh đang ngồi trong văn phòng xem tài liệu!
Thư ký Trương đẩy cửa đi vào, ép thấp giọng nói: “Luật sư Hoắc, người đại diện của cô Phương đã tới đây mấy lần, anh ta muốn nói chuyện với anh."
Hoắc Minh nhấp một ngụm cà phê: “Cô Phương là ai?”
Thư ký Trương giật mình, trong giây lát, cô ấy kiên trì nhắc nhở: “Chính là ảnh hậu Phương Nghiên!”
Là cô ta... Hoắc Minh suýt nữa đã quên mất, nữ diễn viên đăng tin trên Facebook, anh cố ý đàn áp cô ta... Bây giờ có lẽ không ai dám đóng phim cùng cô ta!
Giọng nói Hoắc Minh lạnh lùng: “Không gặp! Sau này. không cần phải nói với tôi những tin như vậy!”
Thư ký Trương gật đầu, trả lời rồi đi ra ngoài.
Người đại diện rất thất vọng, đã thử nhiều cách nhưng Hoắc Minh vẫn từ chối gặp mặt, rõ ràng đang không vui...
Ảnh hậu bị chèn ép, sự nghiệp không có khởi sắc!
Tập đoàn Tây Á, phòng hội nghị ở tầng cao nhất. Nghiên cứu và thảo luận sản phẩm mới.
Không biết người nào không có mắt, nhiệt tình kiến nghị: “Tổng Giám đốc Ôn, sữa tắm mới mà chúng ta phát triển, tôi đề nghị mời ảnh hậu Phương Nghiên làm người phát ngôn!"
Lời nói vừa nói ra, trong phòng họp trở nên im lặng.
Trợ lý Từ ngồi bên cạnh Ôn noãn, thở mạnh cũng không dám.
Ngạc nhiên thay, Ôn Noãn không tức giận mà ngược lại thản nhiên nói: “Giá niêm yết của cô ta là bao nhiêu?”
“Hai mươi triệu!”
Ôn noãn đứng dậy: “Nói cô ta đến đến Tây Á báo giá.”
Buổi chiều, ảnh hậu Phương Nghiên đã đến rồi.
Ôn Noãn ở phòng tập gym của công ty nhìn thấy cô ta. Ảnh hậu vẫn luôn kiêu ngạo, cô ta còn trẻ vừa giàu có vừa nổi tiếng, cô ta cảm thấy điều kiện của mình tốt hơn nhiều so với Ôn noãn
Nhưng mà, khi nhìn thấy Ôn Noãn luyện tập, cô ta không còn tự tin nữa!
Vóc dáng của Ôn Noấn lại tốt hơn nhiều so với cô ta tưởng tượng!
Hẳn vì do cô đã từng sinh con nên nhìn rất đầy đặn, thế nhưng eo rất gầy, đôi chân đó... vừa dài vừa thẳng, còn rất trắng, cô ta tin rằng ngay cả một người đàn ông từng nhìn thấy sẽ không bao giờ quên được!
Ảnh hậu nói giọng hơi căng thẳng: "Bà Hoắc!" Ôn Noãn nghe thấy rồi nhưng lại không để ý đến.
Trợ lý Từ nghiên người: “Tổng Giám đốc Ôn, cô Phương đến rồi!"
Cả người Ôn Noãn ướt đẫm mồ hôi...
Cô dùng khăn lau rồi lau, ngồi xuống ở khu vực nghỉ ngơi, ra hiệu cho Phương Nghiên ngồi xuống.
"Gọi tôi là Tổng Giám đốc Ôn, tôi không còn là bà Hoắc nữa!"
Người đại diện của Phương Nghiên nhanh chóng đưa ra đơn báo giá, đặt trước mặt Ôn Noãn, đồng thời mang những giải thưởng trước đây của Phương Nghiên tâng bốc tận trời, ý chính là hai mươi triệu, một xu cũng không thể thiếu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: