Trái tim của Hoắc Minh Châu run lên.
Cô hơi ngẩng đầu lên, điềm nhiên như không có việc gì nói: “Rất tốt! Trải nghiệm cuộc sống!"
Cô nói rất nhẹ nhàng, nhưng Lục Khiêm biết rõ không chỉ đơn giản như vậy.
Cô đã được nuông chiều từ nhỏ, không biết gì cả!
Ông còn muốn hỏi, Hoắc Minh Châu lại cười nhẹ rồi hỏi lại: “Ông Lục muốn biết cái gì nữa? Muốn biết tôi khó khăn như thế nào, sau đó thừa nhận với ông tại sao lúc trước tôi không nói cho ông biết tôi có thai, hay tại sao tôi không phá thai sao?”
Khuôn mặt điển trai của Lục Khiêm tái nhợt.
Nhưng ấy vẫn mỉm cười: “Đừng nói lời trẻ con!”
Hoắc Minh Châu rũ mắt xuống: “Trẻ con! Ông luôn coi tôi là trẻ con! Ông Lục, ông coi tôi là trẻ con thì sao ông còn phát sinh quan hệ với tôi? Là do ông chán ghét những người bạn tâm tình kia sao, muốn tìm kiếm cái gì mới mẻ sao?”
Cô cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.
“Ông xem, giữa chúng ta có nhiều điểm khác biệt như vậy! Ông thích uống trà đánh cờ, tôi thích uống trà sữa và ăn gà rán, chúng ta vốn là người của hai thế giới... Ông Lục nói đúng, chúng ta không hợp nhau, tôi đã nghe lời ông Lục mà quên hết chuyện trước đây!”
“Bây giờ, ông lại tính toán như vậy?”
Trái tim Lục Khiêm đau đớn.
Dù sao ông và cô khác nhau như vậy, ông sao có thể không nghe hiểu những lời này, cô đang hận mình!
Đúng là nên hận!
Lúc ấy bọn họ ở với nhau thật sự rất tốt, hạnh phúc, ngọt ngào và điên cuồng.
Bất kể người phụ nữ nào, dù đơn giản hay cầu kỳ đều nghĩ đàn ông sẽ cưới mình!
Lục Khiêm cũng có ý nghĩ đó trong đầu. Thế nhưng ông đã phụ cô!
Lục Khiêm rất muốn nắm chặt tay của cô, thế nhưng cô không chịu...
Cô kìm nén cảm xúc: “Xin lỗi, là tôi quá bất lịch sự rồi! Nhưng nếu như ông muốn gặp Thước Thước, ông cứ liên hệ
với thư ký của tôi, tôi sẽ sắp xếp!”
Giọng điệu của Lục Khiêm dịu dàng hỏi: “Còn nhà họ Hoắc thì sao?”
Hoắc Minh Châu hiển nhiên là giật mình.
Cô ấy muốn từ chối, nhưng quan hệ thông gia giữa nhà họ Lục và nhà họ Hoắc, cô ấy không thể từ chối được...
Lục Khiêm cũng không ép buộc cô nữa.
Hôm nay ông gặp cô ngoài ý muốn, thật ra cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn nói chuyện với cô ... Đã lâu rồi ông không nói chuyện đơn thuần với ai như vậy, không có âm mưu gì, chỉ đơn thuần là đàn ông và phụ nữ.
Hoắc Minh Châu vội vàng rời khỏi.
Cô đi xuống tầng, mở cửa xe định lên xe, rồi ánh mắt cô bỗng dưng dừng lại.
Đối diện, cửa sổ sau xe của Lục Khiêm hạ xuống, bên trong có một người phụ nữ xinh đẹp thành thục ngồi ở đó.
Hoắc Minh Châu biết cô ta.
Đó là Lam Tử Mi, cấp dưới và cũng là người bạn tâm tình của Lục Khiêm!
Người phụ nữ kia gật đầu với cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: