Trong nhà hàng.
Lục Thước vẫn nhìn theo Lục Huân dần biến mất trong tầm mắt của mình. Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng trong ánh mắt cô.
Dường như đã khắc sâu vào trong đầu cậu.
Không thể xóa nhòa!
Những lời bố mẹ hay người nhà họ Tư nói, gần như không lọt vào tai cậu.
Cuối cùng, Lục Khiêm không nhịn được lên tiếng: “Lục Thước, con rất thân thiết bạn trai của Tiểu Huân sao?”
Lục Thước không hiểu rõ ý của ông, thản nhiên trả lời: “Chỉ biết vậy thôi!”
Lục Khiêm không hỏi thêm.
Bố mẹ hai bên hỏi han nhau, cuối cùng vẫn muốn hỏi ý kiến của bọn trẻ, Tư An Nhiên rất thẳng thắn nói cô ấy thế nào cũng được, khi hỏi đến Lục Thước, cậu lại hơi khựng lại một chút.
Nhà họ Lục và ông bà Tư đều nhìn cô ấy.
Lục Thước nâng ly, nhẹ nhàng nhấp một hớp rượu, điềm tĩnh nói: “Ấn tượng của tôi về cô Tư rất tốt.”
Cô Tư...
Tư An Nhiên cười nhạt.
Lục Thước lấy danh thiếp ra, dáng vẻ rất lễ độ: “Đột nhiên nhớ ra ở công ty vẫn còn một số việc nữa, bác trai bác gái cứ từ từ dùng bữa, cháu đi xử lý công việc một chút.”
Sắc mặt của Lục Khiêm và Minh Châu lập tức xấu đi.
Không phải nói là đến xem mắt sao, không phải nói là ở đâu cũng được à, sao lại ném mỗi cái danh thiếp, hơn nữa bữa cơm này còn chưa ăn được một nửa, nhìn kiểu gì cũng là dáng vẻ không có thành ý.
Ông bà Tư hơi không hài lòng, định kéo con gái nhà mình về.
Thế nhưng Tư An nhiên lại cười nhẹ: “Sự nghiệp đương nhiên quan trọng hơn!”
Cô ấy thoải mái nhận tấm danh thiếp kia.
Lục Thước khẽ gật đầu với cô ấy một cái, sau đó rời đi.
Đợi cậu rời đi xong, Lục Khiêm tự nhiên giải thích với đối phương: “Thằng nhóc này quả thực là một người nghiện công việc, để An Nhiên phải ấm ức rồi, về nhà chúng tôi sẽ phê bình thằng bé!”
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: