Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Sùng Quang không trả lời ngay.

Anh chỉ nhìn chằm chằm cô hồi lâu, giọng nói khàn khàn khó tin: “Anh muốn nghe em nói... em yêu anh!”

Hoắc Tây im lặng.

Một lúc lâu sau, cô mới nhẹ nhàng nói: "Trương Sùng Quang, địa vị của anh ở thành phố B gần như ngang bằng với nhà họ Hoắc, anh có tất cả. Em vốn tưởng rằng tình yêu là thứ mà anh không cần tới nữa".

Trương Sùng Quang tiến lên từng chút một.

"Anh không cần hay em mới là người không cần?”

"Hoäc Tây... Bạch Khởi đã chết được ba năm, mặc dù lúc đó anh quả thực đã sai khi gửi cậu ấy ra nước ngoài và che giấu cái chết của cậu ấy. Nhưng sau ngần ấy năm, anh đã đối xử với em, với các con và với bố mẹ như thế nào, em không hề nghĩ đến sao?"

Hoäc Tây nghiêng đầu nhìn anh, cảm thấy thật xa lạ.

Cô đã từng cho anh tất cả nhưng anh không muốn, anh chỉ muốn tự do. Khi anh chơi đủ rồi quay lại, lại muốn ở bên cô, trải qua nhiều chuyện như vậy nhưng cô vẫn quay lại với anh.

Hoắc Tây không muốn nhiều, chỉ cần một cuộc sống đơn giản.

Trước đây, cô ấy hẳn sẽ coi thường bản thân vì sự tầm thường đó.

Nhưng Trương Sùng Quang không phải đối tượng phù hợp, trong lòng cô vẫn như lửa đốt nên cô không thể chịu đựng được... Đối với Hoắc Tây, Bạch Khởi cũng

giống như Doãn Tư là người thân của cô.

Anh ép Bạch Khởi ra nước ngoài, Bạch Khởi không có người thân và qua đời ở nước ngoài.

Đến một lời chia buồn cũng không có!

Đây là nỗi đau không thể nguôi ngoai của Hoäc Tây, nhưng cô có thể làm gì được? Ngoài việc có hai đứa con chung và cha mẹ, cô và Trương Sùng Quang còn có công việc kinh doanh của gia đình, giữa họ có quá nhiều chuyện liên quan và mối liên hệ phức tạp.

Trừ khi Trương Sùng Quang sẵn sàng ly hôn.

Hoắc Tây chưa bao giờ chính thức đề cập đến chuyện này, nhưng khi đối mặt với Trương Sùng Quang một lần nữa, cô đã không còn sức lực mà yêu anh.

Cô nhìn Trương Sùng Quang và lần đầu tiên nói một cách nghiêm túc: "Nếu anh thực sự cảm thấy rằng không thể tiếp tục sống như thế này, chúng ta thực sự có thể..."

Cô không có cơ hội để nói nốt phần còn lại.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK