Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc mũi thẳng tắp của ông nhẹ nhàng cọ vào cổ của cô, giọng khàn khàn: “Anh luôn nói là sức khỏe của anh không sao hết, em lại thật sự không cho anh làm gì suốt cả tuần qua! Minh Châu, anh giữ gìn sức khỏe là vì các em, nhưng anh

cũng không phải người yếu ớt như mảnh giấy.”

Minh Châu đã ở cùng ông lâu rồi nên ít nhiều cũng hiểu được suy nghĩ của ông.

Khuôn mặt cô ửng hồng, cô quay mặt đi, giọng nói căng thẳng đến mất tự nhiên.

“Sao em không cho anh chạm vào em!”

Lục Khiêm không có động tác, ông dùng ánh mắt thâm thúy chăm chú nhìn cô.

Minh Châu tắm xong mặc một chiếc áo tắm tơ tằm màu đỏ, gợi cảm lại thơm mát, đặc biệt là lộ ra đôi chân dài tinh tế thẳng tắp...

Tay Lục Khiêm đi xuống, rút dây buộc bên hông của cô ra. cô lập tức trèo lên người ông, cắn môi nũng nịu: “Lạnh!” Lục Khiêm một tay ôm cô, một tay bật máy sưởi.

Khi nhiệt độ đủ ấm, một lúc sau cả phòng đều ấm áp dễ chịu, cơ thể uyển chuyển kia cũng toát mồ hôi, giống như bị ép nước dưới nhiệt độ cao vậy.

“Em còn lạnh không?” Người đàn ông ghé sát tai cô và nói.

Minh Châu dùng sức ôm chặt ông...

cô không thể trả lời ông tiếng nào, cô chỉ cảm thấy xung quanh đều nóng bỏng, trước mắt phủ đầy sương, trong đầu chỉ còn lại nhưng cảm giác Lục Khiêm mang lại cho cô.

Khi hoàn toàn kết thúc.

Đã là lúc trời vừa hửng sáng.

Minh Châu được người đàn ông ôm vào ngực, lúc lâu sau cô mới đỡ đau, thấp giọng phàn nàn: “Em thấy cái thuốc kia của anh vẫn còn tác dụng đấy.”

Lục Khiêm cười nhẹ.

Ông khẽ vuốt bờ vai mảnh của cô, dịu dàng nói: “Để anh đi tắm.”

Minh Châu miễn cưỡng đáp lại một tiếng, cô rất muốn đợi ông về để nói chuyện với ông, nhưng cô đã quá mệt nên ngủ quên mất, trong mơ hồ, Lục Khiêm đã nằm bên cạnh cô.

Bên tai cô cũng mơ hồ.

“Cứ ngoan thế thì anh không hút thuốc lá nữa đâu!”

Minh Châu tỉnh lại từ sáng sớm.

Lục Khiêm đã không có ở đây, Tiểu Lục Thước cũng đã đi học rồi.

Chỉ có Tiểu Lục U vẫn nằm sấp bên cạnh giường, ngạc nhiên trừng mắt nhìn

Minh Châu đứng dậy, lúc này cô mới nhận ra cô đang mặc áo sơ mi đen của Lục Khiêm.

Mặt cô nóng lên.

Rửa mặt xong, khi cô ôm Tiểu Lục U xuống tầng thì bà cụ đang dọn đồ đạc.

Minh Châu nhìn đồng hồ, đã mười giờ rồi, cô rất áy náy.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK