Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân hình mảnh khảnh cuộn tròn, trái tim đau nhức dữ dội, lời nói vừa rồi của bà Liễu khiến cô nhớ đến đám cưới mà cô đã từng mong chờ với người đó cách đây không lâu.

Cô thậm chí còn bí mật thiết kế một mẫu váy cưới.

Cô đã xé nó ngay khi rời khỏi căn hộ đó.

Lục Huân nửa ngủ nửa tỉnh, cho rằng mình vẫn còn ở trong căn hộ đó, hai ngày qua chỉ là một cơn ác mộng.

Tỉnh dậy người đầy mồ hôi. Cô ngồi trên giường, hơi choáng váng.

Hóa ra đó không phải là mơ, cô thật sự đã chia tay người đó! Anh bảo cô đi đi, anh nói anh chưa bao giờ thích cô!

Trời dần tối, bà Liễu mở cửa bước vào, nhẹ nhàng gọi cô dậy ăn cơm. Lục Huân dùng sức ôm lấy Bà Liễu: "Mẹ!" Bà Liễu vuốt tóc cô: “Sao vậy?”

Lục Huân nhẹ nhàng lắc đầu, dù sao cô cũng không muốn lừa gạt bà Liễu, nhỏ giọng nói rằng trước kia cô thích một người, nhưng bây giờ đã chia tay.

Lúc kể chuyện này giọng cô rất nhỏ. Bà Liễu nghe vậy rất buồn.

Lục Huân tựa khuôn mặt nhỏ nhắn vào vai bà, nhỏ giọng nói: “Anh ấy không thích con.”

Bà Liễu không hỏi nhiều.

Bà chỉ vuốt tóc con gái và nói rất dịu dàng: “Tiểu Huân của chúng ta rất tốt.”

Lục Huân thấp giọng nói: 'Mẹ không được nói cho bố biết."

Bà Liễu ừ một tiếng: “Được rồi, mẹ sẽ không nói cho bố biết! Bố con càng lớn tuổi càng bốc đồng, hới tý đã xắn tay áo lên muốn đánh nhau với người khác, không còn lịch sự bằng một nửa so với trước nữa khi ông ấy còn trẻ."

Lục Huân khẽ mỉm cười.

Cô sinh ra đã nhỏ nhắn nhưng khi cười sẽ lộ ra chiếc răng đáng yêu, khiến cô trông càng non nớt.

Bà Liễu quyết định ở lại thành phố B một thời gian.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Bạch lái xe Hummer tới đón bọn họ đi ăn sáng. Bà Liễu khen: “Chiếc xe này ngầu quái”

Diệp Bạch mời bà ngồi phía trước, nói là có tầm nhìn tốt.

Bà Liễu ngồi ghế trên.

Diệp Bạch tuy tính tình không tốt nhưng lại là người đại diện, là người biết nói ngọt, nịnh nọt bà Liễu vui vẻ.

Buổi trưa, anh chọn ăn trưa tại khách sạn Regent.

Khi xe dừng lại, Diệp Bạch tháo dây an toàn, cười nói: “Ngỗng quay ở khách sạn Regent là ngon nhất, mua về nhà cũng không bằng ăn tại chỗ, lát nữa cô có thể nếm thử. "

Bà Liễu rất vui mừng.

Nói là đưa bà đi chơi, chủ yếu đưa Lục Huân đi chơi thư giãn.

Nhà hàng nằm ở tầng một của khách sạn.

Cửa kính siêu lớn, bên trên có rất nhiều chùm đèn thủy tinh, vô cùng sang trọng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK