Bóng người trong gương chiếu hậu từ từ nhỏ dần rồi biến mất.
Đến khi sực tỉnh thì trong mắt Hoắc Kiều đã ngân ngấn nước mắt.
Chị Hồng khẽ an ủi: “Thời gian quay phim tổng cộng chỉ có ba tháng. Hơn nữa, trong lúc đó không phải cũng có nghỉ phép sao! Kiểu gì cũng sẽ gặp nhau
thôi, Tổng Giám đốc Khương cũng đã nói anh ấy sẽ đến thăm mài!”
Chị Hồng nói xong thì vỗ đùi Hoắc Kiều: “Kết hôn mấy năm rồi mà vẫn còn mặn nồng như vậy là hiếm lắm đấy!”
Chị Hồng là người quản lý mới ký hợp đồng nên cũng không biết chuyện lúc trước.
Chỉ tưởng rằng họ là đôi vợ chồng trẻ quấn quýt nhau thôi! Hoäc Kiều không giải thích.
Cô cũng không muốn để chuyện riêng tư nhập nhằng với công việc, cô cười khẽ rồi nhắm mắt nghỉ ngơi: “Đâu có mặn nồng đến thế”
Chị Hồng là người thông minh nên vừa nghe đã hiểu.
Cô ấy liếc nhìn Hoắc Kiều bằng cặp mắt ẩn ý, thì ra là Tổng Giám đốc Khương đang muốn theo đuổi vợ.
Đoàn xe chạy khoảng chừng năm tiếng mới đến thành phố C.
Trong lúc rung lắc lảo đảo, cô cảm giác được điện thoại di động vang lên âm báo zalo nhưng cô không xem. Đến khi xuống xe nhìn qua thì thấy là tin nhắn Khương Lan Thính gửi tới, không có nội dung gì đặc biệt mà chỉ là câu nói rất bình thường.
Hoắc Kiều nhìn một lúc lâu, cuối cùng vẫn không trả lời lại. Cô phải ở lại thành phố € khoảng một tháng, điều kiện không thể bằng khi ở
nhà, nhưng Hoắc Kiều đã quen rồi. Làm việc mà, quen sống an nhàn sung sướng thì đâu thể làm tốt công việc được, chỉ có điều cô thấy nhớ con.
Cứ cách hai đêm, cô sẽ gọi video cho Khương Lan Thính, muốn nhìn Khương Sanh một chút.
Anh luôn để Khương Sanh gọi video với cô. Còn anh lặng lẽ đứng ở một bên, không đưa ra yêu cầu nói chuyện.
Thỉnh thoảng họ cũng sẽ trò chuyện vài câu, nhưng không liên quan đến chuyện tình yêu.
Phần lớn liên quan đến Tiểu Khương Sanh!
Khương Lan Thính cũng chưa từng hỏi chuyện nghỉ phép của cô. Dần dà, cô nghĩ, hôm đó anh nói muốn đến thăm cô có lẽ chỉ là thuận miệng, công ty của anh có rất nhiều công việc, sao anh có thể rảnh rỗi đến thành phố C.
Đến khi nghỉ phép, cô cố gắng xin nghỉ hai ngày để có thể về thành phố B thăm con trai.
Việc quay phim vốn rất thuận lợi, nhưng giữa chừng lại xảy ra một chút vấn đề.
Diễn viên nam chính là người mới đang nổi tiếng trong giới điện ảnh, trong giới đều có tin đồn về bối cảnh của anh ta, Hoắc Kiều không biết bối cảnh của anh ta là gì, nhưng chị Hồng đã lặng lẽ nói cho cô biết: “Gì mà bối cảnh chứ, chỉ là ỷ vào vẻ ngoài không tệ, diễn xuất cũng tạm được... Có một Tổng Giám đốc nữ của tập đoàn rất thích anh ta, Hoắc Kiều, em hiểu chứ?
Trong cái giới danh lợi này, chuyện như vậy cũng thấy nhiều nên cô đã quen lắm rồi.
Hoắc Kiều gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: