Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thang máy, mấy người vệ sĩ bao vây quanh Lục Khiêm.

Hoắc Minh Châu bị ép vào một bên góc thang máy, dáng người cô vốn mảnh khảnh, còn vừa mới đi súc ruột do uống ba viên thuốc ngủ, nay nhìn lại càng thêm phần mảnh mai.

Cô cố gắng nhích về phía Lục Khiêm đứng.

Mấy người vệ sĩ ai ai cũng hung hăng dọa người, ngăn cản cô, cô gái nhỏ vô cùng uất ức.

Thư ký Liễu nhìn thấy cũng phải nở nụ cười. Lục Khiêm mở miệng: “Để cô ấy tới đây!”

Phía trước nhường ra một con đường, Hoắc Minh Châu chen đến bên cạnh Lục Khiêm, cô quay về phía mấy người vệ sĩ kia làm mặt quỷ, dáng vẻ vô cùng đáng yêu...

Lục Khiêm không khỏi nghĩ tới bình sữa của cô bên trong túi xách.

Ông cười nhẹ một cái.

Vốn dĩ cả người đang mỏi mệt nay đã thoải mái hơn rất nhiều, ông nghĩ chẳng lẽ đây là sức mạnh của cô nhóc này sao? Có thể giúp ông thả lỏng tinh thần!

Lục Khiêm có một phòng xép ở khách sạn, cực kỳ lớn, diện tích lên tới ba trắm mét vuông.

Thậm chí bên trong còn có cả một phòng gym nhỏ.

Ông rất bận rộn, sau khi vào phòng liền gọi đồ ăn, thư ký Liễu lập tức đi sắp xếp.

Không đến nửa tiếng, một bàn đầy món ăn Hồ Nam vô cùng phong phú được chủ bếp đẩy vào, Lục Khiêm không thèm ngẩng đầu lên, tập trung đọc tài liệu, chỉ lạnh lùng nói: “Mấy cô gái trẻ bây giờ đều thích ăn cay, không có ý kiến chứ?”

Hoắc Minh Châu vội vàng lắc đầu: “Không có, không cói”

Cô đâu dám có...

Ba người cùng nhau ăn cơm, rõ ràng thư ký Liễu chính là trợ thủ đắc lực của Lục Khiêm, lúc ăn cơm cũng biết điều chỉnh bầu không khí, thỉnh thoảng sẽ nói đôi ba câu dí dỏm.

Hoắc Minh Châu không biết ăn cay.

Cô ăn được mấy đũa đã cay rát họng, đôi mắt càng ngày càng đỏ.

Cuối cùng cô gái nhỏ nhịn không được, chọc chọc vào miếng cá hầm ớt, nhỏ giọng phàn nàn: “Vì sao phải ăn trong phòng khách sạn chứ! Cái vị cay này còn lâu mới bay bớt!”

Hừ, cái gì mà cô gái trẻ thích ăn chứ.

Rõ ràng là chính Lục Khiêm ông thích ăn cay!

Lục Khiêm đã phát hiện từ sớm nhưng vẫn luôn im lặng, nhìn dáng vẻ cô bé ngốc đỏ bừng cả mặt này khá hay ho.

Ông liếc mắt nhìn thư ký Liễu một cái. Thư ký Liễu ngầm hiểu, mỉm cười nói: “Bởi vì thân phận của ông Lục không tiện tới nhà ăn! Thoạt nhìn cô có vẻ

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK