Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng bây giờ cô ta cần có quan hệ tốt với Ôn Noãn.

Gương mặt cô ta co rúm, cuối cùng cắn răng nói ra mấy chữ: “Ôn Noãn, tôi sẽ để cô nhìn thấy thành ý của tôi.”

Ôn Noấn khẽ cười, trực tiếp cúp điện thoại. Hoắc Minh đoán được nội dung cuộc gọi, khẽ nắm tay cô...

Ôn Noãn lắc đầu: “Em không sao! n oán với cô ta, dù sao cũng phải giải quyết.”

Thành ý của Đinh Tranh đến rất nhanh.

Sáng sớm hôm sau, cô ta đã đích thân đến cửa, mang theo cả quà. Dây chuyền lam bảo trị giá cả lên đến chục triệu.

Ôn Noãn ở trong sảnh hoa nhỏ nhìn thấy cô ta, đương nhiên bên cạnh cô còn có vệ sĩ.

Sảnh hoa nhỏ xa hoa ấm áp, Ôn Noãn mặc váy dài len họa tiết tối mày, thoải mái dựa vào sô pha, với chiếc dây chuyền quý giá kia, cô ấy mở hộp ra nhìn qua, rồi tùy ý ném lên bàn trà.

“Rất đẹp!” Giọng điệu cũng bâng quơ.

Đinh Tranh thầm căn răng.

Cô ta tự nói với mình, thái độ ngạo mạn thế này cô ta đã quen rồi. Đợi cô ta trở thành bà Cố rồi, cô ta không cần phải chịu đựng Ôn Noãn nữa, đến lúc đó ai

trên ai còn chưa nó chắc được!

Đinh Tranh nhịn cơn tức, nói: “Tôi nhớ cô có bộ lễ phục, phối với lam bảo này rất hợp.”

Ôn Noãn khẽ cười.

Cô uống một hớp trà hoa người làm bưng đến, nói thẳng vào chủ đề: “Nói đi, tặng tôi ngọc quý như vậy, muốn tôi giúp cô cái gì?”

Đỉnh Tranh cũng không giấu: “Tôi muốn gả vào nhà họ Cố!”

Ôn Noãn như nghĩ gì đó nhìn cô ta.

Đỉnh Tranh vội nói: “Vân Phàm thích chơi đùa, nhưng anh ta có quan hệ tốt với Chu Mộ Ngôn, Ôn Noãn, chúng ta là bạn học cũ, chuyện này cô nhất định phải giúp.”

Ôn Noấn cười nói: “Chu Mộ Ngôn cũng không thể đè đầu cậu ta, bảo cậu ta kết hôn với cô được!”

Ít nhiều Đinh Tranh cũng có chút bẽ mặt.

Cô ta hạ mình: “Vậy thì, dẫn tôi vào giới của cô! Tôi biết tôi mai nhà họ Tư sẽ có tiệc tối, những nhà nổi danh của thành phố B và thành phố H đều sẽ tham gia.”

Ôn Noãn khế nhếch môi: “Cô muốn gặp ngài Cố?”

Đỉnh Tranh không phủ nhận.

Ôn Noãn hiểu rồi, Cố Vân Phàm là kẻ chơi bời không chịu kế thừa gia nghiệp, Đinh Tranh là muốn thể hiện dáng vẻ hiền lương trước mặt ngài Cố, chiếm được hảo cảm, lợi dụng ngài Cố tạo áp lực trực tiếp gả vào nhà giàu.

Đáng tiếc...

Ôn Noãn nhặt chiếc hộp nhung kia lên, mở ra.

Cô lấy dây chuyền quý kia ướm thử lên cổ, hỏi Đinh Tranh: “Đẹp không?”

Đinh Tranh thức thời đứng dậu, vòng ra sau Ôn Mạn, nhẹ nhàng đeo vào giúp cô.

“Đẹp lắm!”

Ôn Noãn khẽ nhếch môi, nói với người làm bên cạnh: “Gọi điện cho bà Tư, nói tiệc tối mai tôi sẽ dẫn theo người đến.”

Người làm gật đầu: “Vâng, tôi lập tức đi liên lạc.”

Ôn Noấn tiếp tục uống trà hoa.

Trong lòng Đinh Tranh phức tạp: Cô ta ngàn cầu vạn xin cũng không có được thiệp mời tiệc tối kia, Ôn Noãn lại bảo người làm gọi điện cho bà Tư, là quan hệ bọn họ tốt... Hay là nhà họ Tư nể mặt Ôn Noãn?

Ôn Noãn đặt ly trà xuống.

Giọng điệu cô lạnh nhạt: “Tôi từng giúp nhà họ Tư.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK