Hoắc Tây kêu lên đau đớn.
Cô ngấng đầu nhìn người đàn ông phía trên, cô thấy cậu điên rồi, chính cô cũng hơi điên rồi.
Cơ thể như không phải của mình nữa.
Cô ôm cổ cậu, lắc lư, hôn cậu: “Kỹ thuật tốt như vậy, cậu từng luyện trên bao nhiêu người đó?”
Trương Sùng Quang không nói gì.
Vào lúc như thế này cậu vẫn nhịn được, kiên trì chỉ để cô thoải mái thôi.
Cậu gục bên cổ của cô, dụ cô mở miệng.
“Cậu nói đi, cậu có thích hay không?”
Hoắc Tây rất thích, cô cầm khuôn mặt tuấn tú của cậu, thấp giọng nói: “Vào phòng nghỉ đi.”
Trương Sùng Quang ôm lấy cô, vừa hôn vừa ôm cô vào phòng nghỉ, đóng cửa ‘âm một tiếng.
Có lẽ cậu muốn thể hiện tốt hơn.
Cậu rất dùng tâm, dùng sức muốn lấy lòng cô.
Hoắc Tây có thể cảm nhận được, cô không thèm để ý, ôm cố cậu hôn cậu.
Ngoài cửa, thư ký gõ cửa.
Nhưng nam nữ đang động tình không thế nghe thấy, thế giới của bọn họ chỉ còn có nhau, nhiệt tình mạnh mẽ chiếm lấy đối phương, chỉ muốn đem đối phương xé nát.
Như vậy… Sẽ không tốn thương nhau nữa.
Trời yên biển lặng.
Hoắc Tây mặc áo sơ mi, lặng lẽ tựa đầu vào giường ngơ ngấn.
Trương Sùng Quang cũng đứng lên, dựa vào cạnh cô, yên lặng rút ra một điếu thuốc lá.
Một lúc sau, cậu nghiêng đầu hỏi cô: “Cậu hối hận rồi à?”
Hoắc Tây cười nhạt: “Hối hận cái gì! Nam nữ làm tình, tôi cũng có thiệt đâu!:
Dáng vẻ không thèm quan tâm của cô,
Làm cậu rất buồn bực.
Hoắc Tây xuống giường để đi rửa mặt.
Trương Sùng Quang nắm chặt tay cô, không thả cô đi: “Cậu nghĩ sao?”
Hoắc Tây vỗ khuôn mặt đẹp trai của cậu: “Nghĩ gì? ở phía trên còn có thể nghĩ gì được nữa! Trương Sùng Quang, cậu có thế đi rồi.”
Cậu rất tức giận.
Cậu hỏi lại cô: “Cậu xem tôi như bạn tình rồi hả?”
Hoắc Tây cũng không phủ nhận: “Nếu cậu muốn thì cũng được!”
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: