Trong nháy mắt đó, da đầu Trương Sùng Quang dường như muốn nố tung!
“Cậu ta là ai?”
Trong căn chung cư rộng rãi, giọng nói oán giận của Trương Sùng Quang lạnh như băng.
Hoắc Tây tỉnh dậy.
Cô từ từ mở to mắt, cặp lòng mi dài rung rinh, sau đó cô nhìn thấy Trương Sùng Quang… Cô lắc đầu, lại thấy anh chàng trẻ tuổi cũng vừa thức dậy.
Dường như vì thấy khuôn mặt khiến cho người ta sợ hãi của Trương Sùng Quang, anh chàng trẻ tuổi rất hoảng sợ.
Hoắc Tây đỡ trán, nhẹ giọng nói: “Chi phiếu ở trên bàn trà, cậu đi trước đi!”
Chàng trai trẻ xách lấy giày, nhanh chóng chạy trốn
Cậu ta còn nghĩ, nếu cậu ta ăn mặc quần áo không chỉnh tề, chỉ sợ lúc này đã không còn toàn thây.
Sau khi cửa bị đóng lại, Hoắc Tây duỗi người, cô lạnh lùng nhìn chăm chú vào người đàn ông đang đứng trước mặt: “Sao cậu lại có chìa khóa
nhà của tôi?”
Trương Sùng Quang không trả lời, hỏi ngược lại: “Cậu tiêu tiền mua thằng đó sao?”
“Có liên quan gì tới cậu sao?”
Hoắc Tây rũ mắt: “Đúng rồi, tôi nghe nói cậu đã rời khỏi nhà, tốt lắm, báy giờ hai người chúng ta đã chẳng còn quan hệ gì nữa! Trương Sùng Quang, đặt chìa khóa nhà của tôi xuống, sau đó cậu có thế đi rồi đấy!”
Trương Sùng Quang cầm lấy bình rượu trên bàn trà, lắc hai cái.
Cô đã uống sạch hai bình rượu vang đỏ, cứ nửa say nửa tỉnh ở chung một phòng với một người đàn ông như thế, cậu hỏi cô không sợ sẽ xảy ra chuyện sao?
Hoắc Tây cười: “Xảy ra chuyện? Cậu muốn nói là xảy ra quan hệ sao? Tống Giám đổc Trương sao mà ngây thơ như vậy, thế này đâu giống với cậu!”
Sự trào phúng trong lời nói của cô cuối cùng cũng chọc giận cậu.
Trương Sùng Quang đè thấp giọng nói: “Hoắc Tây, cậu không hỏi xem tôi sống có tốt không sao?”
Hoắc Tây im lặng nhìn cậu.
Thật ra cô vẫn có biết một vài tin tức về tình
hình gần đây của cậu.
Trương Sùng Quang bị bổ cô ra đòn hiểm, ép cậu phải đưa ra lựa chọn, Trương Sùng Quang rời khỏi nhà.
Hoắc Tây không rảnh để đau lòng thay cậu.
Sau khi gặp lại, cô động lòng với cậu biết bao nhiêu thì bây giờ sẽ có bấy nhiêu ghê tởm.
Cô đứng dậy đi tới phòng ngủ: “Lát nữa tôi còn phải tới văn phòng, cậu đi đi!”
Tay cô bị giữ chặt.
Trời đất quay cuồng một trận, Hoắc Tây bị đè trên sò pha, Trương Sùng Quang giữ chặt cô.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: