Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô trấn an người hầu vài câu, lập tức một mình lên lầu.

Trong phòng ngủ chính, ánh đèn vàng rực.

Hoắc Tây đứng ở cửa nhìn vào bên trong, khắp nơi đều là chai rượu đỏ... Trong không khí cũng đều là mùi rượu vang đỏ tinh khiết, mà Trương Sùng Quang mặc áo tắm màu trắng, tựa vào đầu giường hút thuốc.

Trong gạt tàn thuốc trên tủ đầu giường, cắm đầy tàn thuốc.

Và hai chai rượu vang đỏ rỗng.

Ước chừng nghe thấy tiếng đẩy cửa, Trương Sùng Quang ngước mắt lên, nhìn thấy Hoắc Tây.

Đáy mắt của anh mang theo một vệt đỏ tanh, đánh giá một lát, cười nhạo ra tiếng: “Sao em lại tới đây? Sao em lại tới đây cứu thế giới?”

Anh nói xong, vỗ giường trống bên cạnh, ngả ngớn hút một hơi thuốc.

Sau đó anh kéo tủ đầu giường ra, lấy ra một cái hộp nhỏ từ bên trong, ném lên giường.

Anh khiêu khích nhìn cô.

Hoäc Tây bình tĩnh nói: “Lần trước sau khi anh đi, Tinh Tinh rất buồn, lâu như: vậy anh cũng không đến thăm con bé nữa.”

Trương Sùng Quang vẫn hút thuốc, hai gò má hãm sâu.

Sau đó anh cười nhẹ: “Sao vậy, con bé đã trở thành cái cớ của em rồi sao? Luật sư Hoắc, có phải em cảm thấy tôi nên ở bên cạnh em, để em có thể quay đầu nhìn lại bất cứ khi nào em muốn, em hỏi tôi có phải đang chờ em hay không, có phải em cho rằng tôi đang thủ thân vì em hay sao? Nhìn này... Tôi cũng có nhu cầu, tôi cũng là một người đàn ông bình thường, hai năm qua cũng có không ítphụ nữ như Hà Lộ đến đến đi đi!”

Khi nói chuyện, anh cũng không ngại để lộ chân trái của mình.

Khói thuốc màu xám bốc lên, Trương Sùng Quang rũ mắt cười khẽ: “Chúng †a đã sớm không thể trở về! Hoäc Tây, tình yêu không phải truyện cổ tích, hôn

nhân lại càng không phải!”

Anh dừng lại, giọng nói càng khàn: “Em cho rằng Trương Sùng Quang là gì? Đã sớm chết rồi!”

Hoäc Tây rất bình tĩnh đứng đó, trong chốc lát, cô bắt đầu thu dọn nhà cửa...

Những chai rượu kia bị cô thu dọn lại, đặt chúng bên ngoài.

Lúc cô làm những thứ này, Trương Sùng Quang vẫn nhìn chằm chằm cô, cho đến khi cô đi tới trước giường muốn lấy đi hai bình không kia, bàn tay to của anh cầm trước cô một bước, tiếp theo tiếng vang vỡ vụn trong không khí.

Bình rượu đỏ, đập mạnh vào vách tường.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK