Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn xuất viện, cô đi đến trại tạm giam thăm bố trước.

Trạng thái của Ôn Bá Ngôn vẫn ổn, chẳng qua là đen gầy hơn một chút nhưng sức khỏe cũng xem như không tệ.

Ôn Noãn yên tâm. Cô tiếp tục bận rộn với cuộc sống của mình.

Ban ngày đi làm ở trung tâm âm nhạc, buổi tối trừ làm việc ở nhà ăn thì sẽ cũng sẽ nhận dạy kèm cho học sinh, tuy rất mệt nhưng thu nhập của cô sẽ tăng lên một chút.

Bất tri bất giác đã qua một tuần.

Trong một tuần này cô cũng không gặp Hoäc Minh, mãi đến khi cô thấy anh trên các bài báo giải trí thì mới biết anh đã đi thành phố H.

Anh đến thành phố H để tham gia một bữa tiệc quy tụ những nhân vật nổi tiếng.

Trong bữa tiệc, Hoắc Minh mặc một bộ lễ phục nhung màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng như tuyết kết hợp với một cái nơ màu đen.

Anh đứng trong đám người vừa tỏa ra hào quang chói mắt vừa kiêu ngạo cao quý.

Bên cạnh anh có một người phụ nữ xinh đẹp, tay của Hoäc Minh ôm nhẹ eo của cô ta, tựa như một đôi bích nhân.

Ôn Noãn nhận ra người đó là nữ minh tinh tuyến một đạt giải Ảnh hậu. Lúc này cô Ảnh hậu tựa như chim non nhỏ bé mà dựa vào người Hoäc Minh, trên mặt tràn đầy dã tâm gả vào nhà hào môn

Ôn Noãn nhẹ nhàng buông tờ báo xuống.

Cô nghĩ: 'Cũng được, cô sẽ không tự đánh giá cao mình mà cho rằng Hoäc Minh đối xử đặc biệt với cô. Anh là một người đàn ông ưu tú nên chuyện có phụ nữ vây quanh là rất bình thường.

Hai ngày sau, Ôn Noãn đi làm thêm ở nhà ăn. Hoắc Minh tới.

Anh mặc một cái áo sơ mi màu xanh đậm cùng quần tây màu xám tro, bên ngoài mặc một cái áo khoác màu đen.

Thành thục, anh tuấn. Chỉ có mình anh tới, đến cả điểm tâm cũng không động vào mà chỉ lẳng lặng dựa vào ghế nghe Ôn Noãn đánh đàn

dương cầm.

Ôn Noãn không biết tại sao anh đến đây, nhưng cô chỉ có thể xem nhẹ ánh mắt sáng rực kia của anh.

Mười giờ, nhà ăn đóng cửa.

Ôn Noãn thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị tan làm.

Lúc cô rời đi, chỗ ngồi của Hoäc Minh đã trống không.

Ôn Noãn thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bản thân quá hẹp hòi, cô nên nói cảm ơn với anh đã chăm sóc lúc cô năm viện.

Ra khỏi nhà ăn, một chiếc xe Bentley Continental đậu trước mặt cô, kính xe hạ xuống, khuôn mặt anh tuấn của Hoắc Minh xuất hiện.

"Lên xe." Anh nói ngắn gọn.

Ôn Noãn do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn mở cửa chỗ cạnh tài xế ra, chủ yếu là chiếc xe này của anh quá huênh

hoang, cô không muốn người khác chạy đến vây xem.

Hoäc Minh lái xe đi, một lát sau quay sang nhìn cô, nhắc nhở: "Dây an toàn."

Mặt Ôn Noãn đỏ lên, cô vội thắt dây vào.

Cô quan sát Hoắc Minh, lúc này anh chỉ mặc quần tây áo sơ mi, áo khoác thì được đặt ở chỗ ngồi phía sau xe.

Hoäc Minh nhẹ giọng mở miệng: "Cảm thấy tôi rất đẹp sao?"

A?

Mặt Ôn Noãn càng đỏ hơn.

Hoäc Minh dừng xe ngay giao lộ đèn đỏ, anh nghiêng người nhìn lại Ôn Noãn, trong ánh mắt có hàm ý mà cả anh và cô đều hiểu.

Ôn Noãn không chịu nổi kiểu mập mờ này, cô đắn đo mở miệng: "Luật sư Hoắc, hôm đó cảm ơn anh."

Hoäc Minh không lên tiếng.

Ôn Noãn kiên quyết nói: "Phía trước có trạm xe buýt, bên này có xe buýt chạy ban đêm."

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, cuối cùng anh cũng mở miệng: "Ôn Noãn, ở với tôi một lúc đi."

Anh gọi cô là Ôn Noãn... Ôn Noãn không tự chủ được mà mềm lòng!

Hoäc Minh lái xe đến một nơi khuất chân núi, xung quanh không có bóng người, rất thích hợp để làm chuyện xấu.

Ôn Noãn muộn màng nhận ra.

Rõ ràng tâm trạng của Hoắc Minh không quá tốt, anh lấy điếu thuốc ra, châm lửa rồi hút một hơi.

Ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, anh nghiêng đầu ra ngoài cửa xe, hút một hơi rồi một hơi.

Hình ảnh kia đúng là cảnh đẹp ý vui.

Dưới chân núi cũng có hơi lạnh, Ôn Noãn lại đang mặc váy nên rất nhanh thì cô đã lạnh đến mức mũi cũng chuyển sang hồng hồng, khóe mắt ửng đỏ, khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn đặc biệt yếu ớt động lòng người.

Hoäc Minh khom người ra sau lấy áo khoác ném cho cô: "Phủ lên."

"Cám ơn." m thanh của Ôn Noãn khế run, cô cảm thấy hơi hối hận vì đã đến chỗ này với anh, cô vẫn luôn cảm thấy tối nay Hoäc Minh có gì đó không giống ngày thường.

Trực giác của cô không sai.

Hoäc Minh hút xong một điếu thì nghiêng người qua hôn môi cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK