Bà hơi cựa hông, ngồi xuống salon, cuối cùng cũng cho con trai sắc mặt tốt: “Cuối cùng còn biết thương vợ rồi! Minh Châu đâu, sao không đi với con?”
Lục Khiêm cười: “Cô ấy đến thành phố W rồi!” Bà cụ không cười được. Bà cẩn thận nhìn con trai mình thật lâu, sau đó kéo thư kí Liễu ra ngoài.
Một lúc lâu sau, bà cụ và thư kí Liễu mắt to trừng mắt nhỏ, cũng không biết đang nói cái gì.
Quả thực khó mở miệng.
Thư kí Liễu còn có việc ở công ty nữa, không nhịn được mà nói: “Bà muốn hỏi gì?”
Bà cụ Lục gõ cây gậy xuống, gương mặt già nua đỏ bừng: “Cậu nói xem, Lục Khiêm và Minh Châu chênh lệch nhiều như thế, giờ sức khỏe nó lại không được tốt, liệu có ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng không?”
Thư kí Liễu hiểu ngay.
Anh ta đỡ bà cụ ngồi xuống, hòa nhã dụ dỗ: “Bà cảm thấy cô Minh Châu đến thành phố W là vì không quá hài lòng đúng không?”
Bà cụ Lục vẫn đỏ mặt, vỗ thư kí Liễu một cái.
Thư kí Liễu cười thần bí.
“Cụ cứ yên tâm đi ạ! Cụ nghĩ xem, mấy năm qua, thời gian họ thực sự ở bên nhau rất ít. Bầu không khí tối qua chắc chăn rất tốt, Minh Châu là phụ nữ, thỉnh thoảng hơi kiểu cách, dè dặt chút thôi.”
Anh ta nói như vậy, bà cụ cũng yên tâm rồi.
Nhưng bà vẫn phải tỏ ra nghiêm túc: “Truyền Chí, cậu hiểu phụ nữ quá nhỉ?”
Thư kí Liễu gãi đầu...
Trong phòng bệnh, Lục Khiêm khẽ nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nhưng ông cứ nhắm mắt lại thì sẽ nhớ tới tối qua, nhớ tới sự dịu dàng của Minh Châu.
Những năm qua, họ chia tay rồi quay lại rất nhiều, theo lí thuyết thì cũng không mới mẻ nữa rồi, nhưng tối qua lại khác, ông cảm nhận được mình đang quan hệ với một người phụ nữ trưởng thành. Minh Châu tối qua không có chút gì của trẻ con nữa.
Cảm giác đó giống như độc dược.
Lục Khiêm rất muốn gặp cô, nhưng vẫn kiềm chế.
Minh Châu đi đến thành phố W, chỉ hai ba ngày thôi, khi đó đúng lúc ông xuất viện.
Hai ba ngày này, bọn họ thậm chí còn không gọi cho nhau, chỉ gửi tin nhắn, mà hầu hết đều hỏi tình hình của con, không hề nhắc tới chuyện đêm hôm đó.
Ngày Lục Khiêm xuất hiện, Minh Châu vẫn còn ở thành phố W, ông gửi tin nhắn nói cho cô biết.
Cô nói mình biết rồi. Biết rồi... Hai chữ đó đủ để Lục Khiêm hồi vị rất lâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: