Hộ lý cảm thấy rất bình thường khi giúp người bệnh đi vệ sinh. Nhưng mà Cố Vân Phàm lại cực kì ngại ngùng.
Anh là một người đàn ông. Anh không chịu được loại mất mặt này.
Anh nhắm hờ mắt, chờ hộ lý chuẩn bị xong hết, mới nhìn về phía Lý Tư Ÿ. Thấy cô đang ngẩn người, anh không nhịn được nổi giận: “Em còn muốn nhìn bao lâu nữa?”
Lý Tư Ỷ nhận ra sự lúng túng của anh.
Cô cố ý không dời tấm mắt, nói: “Đợi thêm hai mươi năm nữa, lúc anh liệt nửa người, cái cảnh tượng này sẽ trở nên rất bình thường, bây giờ làm quen trước. cũng tốt thôi
Cô đang nói anh già bằng một cách khác!
Cố Vân Phàm cười nhạo: “Xem ra bài học hôm ấy còn chưa đủ, em vẫn còn mạnh miệng thế kia mà, đợi anh khỏe lên, anh nhất định sẽ làm em biết anh có già hay không.”
“Bị thương vậy rồi mà còn chơi lưu manh nữa hả! Cố Vân Phàm, khi nào anh mới thả em đi?”
“Em còn phải đi làm. Em không thể ở đây mãi được
Cố Vân Phàm dựa người lên gối, nhẹ giọng nói: “Anh sẽ không thả em đi!”
Một là vì anh muốn bất cứ giây phút nào cũng có thể thấy được cô. Hai là vì anh lo lắng cho cô.
Lúc bọn họ đang nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng ầm ï.
Vệ sĩ gõ cửa đi vào, do dự nói: “Ngài Cố, có đôi vợ chồng muốn gặp ngài, chúng tôi không cho bọn họ đi vào, bọn họ cứ đòi vào, nếu không sẽ nhảy lầu.”
Cố Vân Phàm nhìn về phía Lý Tư Ÿ. Lý Tư Ỷ sắc mặt tái nhợt.
Anh nhẹ nhàng nắm tay cô, nói rất dịu dàng: “Em vào trong chơi với Tư Kỳ đi, đừng ra ngo:
Lý Tư Ỷ còn đang định nói gì đó thì nghe anh nói: “Nghe lời!” Lúc này, cô không ầm ï với anh, mà lựa chọn nghe theo lời anh.
Lý Tư Ỷ mới vào bên trong, một đôi vợ chồng trung niên liền đi vào phòng bệnh, dáng vẻ tiều tụy như là vài ngày chưa nghỉ ngơi. Bọn họ chính là cha mẹ của Trình Luật, xem như là phần tử trí thức, thế mà vừa vào phòng là đã quỳ xuống với Cố Vân Phàm.
“Ngài Cố, Trình Luật làm sai, người làm cha mẹ như chúng tôi xin lỗi ngài, hy vọng ngài rộng lòng không so đo với nó.”
“Trình Luật nhà chúng tôi khó lắm mới có thành tựu ngày hôm nay, không thể bị hủy hoại được.”
Cố Vân Phàm mặc đồ người bệnh màu lam, dựa lên đầu giường, lạnh nhạt nhìn đôi vợ chồng kia.
Anh từ từ nói: “Hiện nay công tố viên đang muốn kiện Trình Luật vài tội danh, vậy nên không phải là vấn đề tôi tha hay không tha cho cậu ta. Hơn nữa, lúc cậu ta trói con gái tôi, cậu ta có từng nghĩ đến kết cục hôm nay chưa?”
Mẹ Trình ngây người. Bà ta lẩm bẩm: “Ngài Cố, ngài đang định hủy hoại Trình Luật đây mài”
Cố Vân Phàm cảm thấy châm chọc.
Thảo nào trước đây Trình Luật vừa bị Hoàng Viện Viện theo đuổi liền ngu
người. Hóa ra là vì có một đôi cha mẹ với tam quan bất chính.
Cố Vân Phàm cười lạnh: “Nếu lần này t Trình Luật ngộ sát thì tôi phải đi kể khổ với ai? Con gái tôi hiện nay còn đang điều trị tâm lý, tôi phải đi tìm ai kể
khổ? Chẳng lẽ Trình Luật không nên chịu sự trừng phạt của pháp luật hay sao?”
Mẹ Trình ngây người cả buổi rồi kêu gào thảm thiết.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: