Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Sùng Quang làm như hiểu rõ, gật đầu: “Vậy đó là nước mắt sinh lý đến muộn!”

Hoắc Tây: ...

Cô liếc anh cảnh cáo, Trương Sùng Quang hơi buồn cười, thật ra Hoắc Tây rất

Như vậy tốt rồi.

Anh suy nghĩ kín đáo, lúc này không tiếp tục hỏi đến cùng, nhưng đợi sau khi đã dỗ Miên Miên ngủ, anh lại ôm cô sang phòng khách bên cạnh, đòi hỏi sự sung sướng hết lần này đến lần khác.

Họng của Hoắc Tây gần như câm rồi.

Sau khi kết thúc, cô quay lưng về phía anh, nhẹ nhàng thở dốc.

Một người sát sau tấm lưng thấm mồ hôi của cô, anh liếm mồ hôi trên người cô: “Sao lúc ăn cơm em lại khóc?”

Hoắc Tây sững sờ, không nghĩ đến anh còn hỏi chuyện này.

Trương Sùng Quang quay người cô lại, anh nhìn cô dưới ánh trăng, sau đó dùng cách dịu dàng đến không thể tưởng tượng được hôn cô.

Anh thấp giọng gợi cảm nói: “Có Miên Miên ở đó nên không tiện hỏi nhiều! Hoắc Tây... Không phải vì anh chứ?”

Sau khi gặp lại nhau,

Gần như bọn họ chưa từng nói về chuyện tại sao trước kia cô lại ra đi, nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ.

Bây giờ anh nhắc đến là muốn nói chuyện sao? Thật ra Hoắc Tây cũng không có sức lực.

Nhưng cô cũng biết, tính cách của Trương Sùng Quang không cho phép cô trốn tránh, anh đã chọn đêm nay chính là muốn nói rõ ràng.

Nên cô cũng không né tránh, vâng nhẹ.

Cô nói: “Nếu như lúc trước không có Thẩm Thanh Liên, có lẽ chúng ta đã tốt hơn bây giờ gấp mười lần.”

Nói xong, cô lại thấy không có gì tốt.

Tất cả đều là chuyện đã xảy ra, bây giờ bọn họ dây dưa một chỗ với nhau là vì Miên Miên, nhắc lại chuyện lúc trước chỉ làm tăng thêm phiền não, nhưng trong lòng cô rõ ràng, lúc trước cô không như vậy.

Vì có con, nên có điều lo lắng.

Lúc đầu khi về nước, cô chỉ muốn có hạt giống của Trương Sùng Quang, sinh đứa bé ra có thể chữa được bệnh cho Miên Miên.

Nhưng Miên Miên lại yêu quý Trương Sùng Quang,

Hoắc Tây không nghĩ đến việc cô phải suy nghĩ đến cảm xúc của Miên Miên nữa.

Hoắc Tây dịu dàng bình tĩnh nói xong, dịu dàng đến mức cô cũng không thể †in có một ngày cô sẽ như vậy, nhưng đó là sự thật đã xảy ra.

Thật ra Trương Sùng Quang cũng đoán được.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK