Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những lời mời gọi này khiến đôi chân cô càng mềm nhữn ra.

An Nhiên gần như đứng không vững, hoàn toàn dựa vào anh... Đôi môi mỏng của Hoắc Doãn Tư rời khỏi môi cô, chậm rãi di chuyển đến vùng da thịt mềm mại sau tai cô, nhẹ nhàng hôn thật lâu.

Hôn xong, anh đỡ lấy cô, cười giọng khàn khàn: "Chuẩn bị xuống ăn tối thôi!"

An Nhiên đỏ mặt, chỉnh lại quần áo.

Hoắc Doãn Tư không đi xuống.

Cô lại nhìn anh, đôi mắt đen của anh đang nhìn cô chăm chú, nét mặt như cười như không...

An Nhiên bước nhanh xuống lầu, hình như phía sau có tiếng cười khúc khích của một người đàn ông...

Trong bữa ăn, Lý Tư Ỷ điệu đà kén cá chọn canh nhưng vẫn được vợ Lâm Bân chăm sóc rất chu đáo.

Về sau Lý Tư Ỷ cũng ngại ngùng nên không kén chọn nữa.

Nhưng khi nhìn Hoắc Doãn Tư và An Nhiên, cả vợ chồng Lâm Bân, cô ấy chợt cảm thấy cô đơn... Lý Tư Ỷ nghĩ nếu hồi trẻ không ngu dốt trao thân cho lão già Cố Vân Phàm thì có lẽ bây giờ cô đã có con rồi.

'Thục Phân gắp cho cô một miếng rau.

Lý Tư Ỷ ngước mắt cười, nhưng trong mắt lại có chút ngấn nước.

Trở lại phòng ngủ, Lý Tư Ỷ nằm yên lặng trên giường.

Cô ấy vẫn không thể quên được Cố Vân Phàm.

Làm sao có thể quên dễ dàng như vậy. Suốt ba năm trời, đó là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô ấy.

Điện thoại chợt reo lên.

Cô nhặt lên xem thì thấy đó là một bản ghi nhớ cô đã viết cách đây một năm [Ngày thứ 365 nhắc nhở Cố Vân Phàm bỏ thuốc lá! ]

Lý Tư Ỷ ngơ ngác nhìn nó một lúc lâu.

Hóa ra đã lâu như vậy...

Hóa ra họ đã xa nhau lâu đến thế. Kỳ thực bọn họ đã chia tay từ lâu, chính là vì cô ấy không buông tay được nên nhất quyết đi đến thành phố H để khiến mình hoàn toàn chết tâm. Trong mắt Cố

'Vân Phàm và Cố phu nhân, cô ấy chỉ là một người phụ nữ ngu ngốc!

Cô ấy đã suy nghĩ mấy ngày nay, Cố Vân Phàm sao có thể thản nhiên thân mật với vợ mình như vậy!

Còn cô ấy vẫn ở đây, hồi tưởng về quá khứ. Lý Tư Ỷ coi thường chính mình!

Nhưng cô không thể khống chế được cảm xúc, cô lấy điện thoại ra và tìm một bức ảnh, đó là bức ảnh duy nhất của Cố Vân Phàm mà cô còn giữ lại...

Cô lặng lẽ nhìn mà không cầm được nước mắt.

Tuy nhiên, Lý Tư Ỷ không có nhiều cơ hội để buồn bã về mối tình này, chỉ chưa đầy nửa tháng, mẹ cô ấy đã vội vã tìm tới cửa.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK