Hoắc Minh bị cô làm cho tức chết...
Ôn Noãn đã bước ra ngoài: “Nửa tiếng sau chúng ta vềt”
Cô chậm rãi bước xuống lầu tắt đen, ngồi xuống trước cây piano tên Morning Dew, nhắm mắt đàn “Khúc Sonate Ánh Trăng”...
Ánh trăng yếu ớt chiếu lên gương mặt dịu dàng của Ôn Noãn, nhưng vẻ mặt cô lại chất chứa bi thương, khóe mắt lấp lánh ánh nước...
Đó là nước mắt sao?
Hoắc Minh đứng trên bậc thang lẳng lặng nhìn cô.
Tối nay anh đã từng nghi ngờ cô có phải là chưa dứt tình với Cố Trường Khanh hay không, nhưng lúc này đây, anh vô cùng chắc chắn cô yêu “Hoắc Minh” kia sâu sắc...
Anh ghen, anh khó chịu.
Thế nhưng anh không thể rời mắt, bởi vì dáng vẻ khi Ôn Noãn đánh đàn thật chói mắt.
Bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ sát đất cũng không sáng chói bằng cô.
Chiến tranh lạnh giữa Ôn Noãn và Hoäắc Minh tiếp tục kéo dài.
Sau Tết bọn họ đều rất bận bịu nên không ai đi phá băng.
Tháng hai tiết trời ấm áp.
Tập đoàn Tây Á, phòng chủ tịch trên tầng cao nhất.
Ôn Noãn lẳng lặng ngồi ở bàn làm việc, trợ lý Từ mang một bó hoa tươi vào, cười tủm tỉm: “Tổng Giám đốc Ôn, có hoa nè!”
Ôn Noãn cũng không ngẩng đầu lên: “Ném vào thùng rác đi!”
Trợ lý Từ hắng giọng: “Hoa của Tổng Giám đốc Cố đã xử lý rồi, đây là hoa của luật sư Hoắc á.”
Ôn Noãn giương mắt: “Đem qua đây xem thử!” Trợ lý Từ đặt bó hoa lên bàn làm việc.
Ôn Noãn lẳng lặng nhìn bó hoa hồng sâm panh, rút tấm thẻ bên trong ra, trong đó chỉ có một câu ngắn gọn.
Bà Hoắc, lễ tình nhân vui vẻ!
Lễ Tình Nhân...
Lại đến Lễ Tình Nhân!
Ôn Noãn hơi bực bội, sau đó cô ngước nhìn trợ lý Từ: “Đi bảo mọi người hôm nay tan làm sớm hai tiếng... Chúc mọi người ngày lễ vui vẻ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: