Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu có còn là Trương Sùng Quang Không?

Là cái người mà cô đã mang về nhà, là Trương Sùng Quang đã cùng nhau lớn lên với cô?

Nếu vậy, cậu ấy sao lại thích người khác.

Nếu vậy, tại sao cậu ấy lại đánh cô?

Hoắc Tây nhẹ nhàng nhấm mắt: Một giấc mộng đã gần hai mươi năm, Hoắc Tây, nên tỉnh lại rồi!

Bọn họ giằng co với nhau, một đêm hầu như không ngủ, sáng sớm Hoắc Tây ngồi trên giường gọi điện thoại cho trợ lý, bảo cô đến đây tính tiền xuất viện cho mình.

Chờ cô cúp điện thoại, Trương Sùng Quang nhìn cô thật sâu.

Cậu nói nhỏ: “Hoắc Tây, nh với cô ta không phải như em nghĩ đâu! Anh với cô ta chỉ hẹn hò ba tháng, sau đó không hợp thì chia tay, sau đó cô ta gả cho Lâm Tòng, bây giờ chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường.”

Hoắc Tây vốn dĩ không muốn nghe giải thích.

Cô mặc thêm quần áo rồi đứng lên, đi đến bên cửa sổ mở cửa ra, ngơ ngấn nhìn một lát rồi nói nhỏ: “Trương Sùng Quang, tôi đưa tất cả sự bao dung cho cậu, nhưng mà cậu lại trả lại cho tôi sự ghê tởm.”

“Cậu với Thấm Thanh Liên có trong sạch hay không, thật ra không quan trọng.”

“Quan trọng là…, cậu đặt ảnh chụp của cô ta trên bàn làm việc, quan trọng là…Cậu vì cô ta mà tức giận rồi đánh tôi một bạt tai, cậu còn giải thích cái gì nữa? Hoắc Tây tôi thấp kém như vậy sao, là vì không ai muốn tôi sao?”

Hoắc Tây nói xong thì đỡ trán.

Đầu cô vẫn có chút choáng váng.

Trương Sùng Quang chậm rãi đi đến phía sau cô, cậu nắm lấy đầu vai cô, vùi đầu vào bả vai cô: “Hoắc Tây, tha thứ cho anh lần này! Anh không thể không có em.”

Cậu lăn lộn ở bên ngoài tám rồi mới biết được thứ mình muốn là gì.

Cậu không biết vì sao, lúc Hoắc Tây nói những điều khó nghe, đầu óc cậu nóng lên…Cậu không có cách nào để bào chữa cho hành động của mình, cậu chỉ có thể cầu xin cô tha thứ.

Hoắc Tây nhẹ nhàng đấy cậu ra.

Cô với cậu, đã không còn lời nào để nói.

Đúng lúc này trợ lý bước vào, đang muốn nói chuyện, thấy không khí như vậy nên có chút không được tự nhiên.

Hoắc Tây lạnh nhạt nói: “Làm thủ tục xuất viện cho tỏi!”

Trợ lý nhìn thấy mặt cô, chần chờ hỏi: “Luật sư Hoắc…Mặt của cô?”

Hoắc Tây bình tính nói: “Bị chó cắn!”

Cô nói xong, cầm túi của mình lên, đi thẳng ra cửa.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK