Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Tư tức giận đến mức cái mũi méo ra.

Tư An Nhiên muốn lý luận với Hoắc Tây,

Hoắc Tây vổ nếp nhăn trên quần, khẽ nói: “An Nhiên, người lớn nói chuyện trẻ con không được xen vào! Muốn nói chuyện với tôi, cô còn chưa đủ tư cách!”

Người xung quanh nghe được thì trợn mắt há mồm!

Đã nghe nói con gái Hoắc Minh ngang ngược từ lâu, nhưng cũng chỉ nghe nói thôi, hôm nay được gặp một lần, quả đúng là như thế.

Hơn nữa cô còn bao che khuyết điếm!

Lục Thước đã mạnh mẽ như vậy, lại còn thêm Hoắc Tây không nói đạo lý, đám người nhà họ Tư kéo bố con Tư đi!

Trong phòng họp, chỉ còn lại một đám lão già.

Hoắc Tây nhìn bọn họ: “Sao vậy, còn không đi à? Chờ ông cậu của tôi đến tiễn mấy người ư?”

Có người buồn bực mở miệng dẫn đầu nói: “Cổ phiếu Lục Thị giảm không ngừng, dù sao mấy người cũng phải đưa ra một lời giải thích chứ!”

Hoắc Tây làm dáng xin mời: ‘Tim ông cậu của tôi mà nói! Chỗ này của tôi không phải chỗ thăng đường của mấy ông!… Hơn nữa, muốn gây sự, không ngại nghĩ lại tính tình của Lục Thước đã, ông cậu của tôi có một chút tình cảm với mấy người, nhưng người em trai kai của tôi thì không nhận bà con gì hết.”

Một đám lão già tức giận bốc khói rời đi.

Còn đòi máy bay riêng đưa về thành phố c.

Hoắc Tây cười lạnh: “Không cho mấy người bò trở lại đã là tốt rồi!”

Lục Thước bận rộn trong công ty hơn nửa ngày, năm giờ chiều cậu đi đón Lục Huân.

Bà Liễu nói với cậu, Lục Huân đang ở quán cafe gần đó.

Cô ấy đang gặp một người khách.

Lục Thước lái xe đi tìm cô ấy, đến quán cafe, cậu tùy ý thấy cô ấy đang nói chuyện với một người phụ nữ rất sang trọng.

Lục Thước đang muốn lại gần thì người phụ nữ kia mở miệng.

“Cô Lục, vốn tôi rất thích thiết kế của cô, nhưng con gái của tôi cả đời chỉ kết hôn có một lần. Tôi vừa nghĩ đến xuất thân, kinh nghiệm, và cả cái tiếng tiểu tam của cô, tôi cảm thấy nếu con gái của tôi mặc chiếc váy cưới này vào sẽ là một điềm xấu. Nên tôi đã suy nghĩ kỹ lại, chiếc váy cưới này chúng tôi vẫn từ bỏ! về phần tốn thất, tôi nghĩ cô cũng mới bỏ ra một chút thời gian, chưa có tổn thất gì cả.”

Bầu không khí ngưng đọng lại.

Một lúc sau Lục Huân mới nói: “Những chuyện đó cũng không phải sự thật.”

Người phụ nữ cười: “Chẳng lẽ mẹ của cô không phải tiếu tam sao, chẳng lẽ cô không phải đứa con ngoài giá thú sao. Cô Lục, tôi không muốn nói lời khó nghe, nhưng cô không biết điều

gì hết!”

Khuôn mặt nhỏ của Lục Huân tái nhợt.

Cô ấy khó khăn mở miệng: “Những chuyện đó không phải tôi có thể lựa chọn.”

Cô ấy là một người hướng nội yếu đuổi, cô ấy đã từng chịu đựng những ác ý tồi tệ nhất của thế giới này, nhưng cô ấy lại có được Lục Thước tốt nhất. Cô ấy cố gắng chứng minh với người xung quanh, rằng Lục Huân cô ấy xứng với Lục Thước.

Cô ấy không muốn lùi về phía sau, không muốn vì một vài lời nói bên ngoài mà trốn trong nhà.

Như vậy, cô ấy không xứng làm vợ Lục Thước.

Lục Huân nhẹ nhàng nói: “Tôi có thể chấp nhận bà trả hàng, nhưng tổn thất chắc chắn phải bồi thường theo hợp đồng! Tôi tính lại tổng cộng là hai mươi tám vạn, số tiền này bà chắc chắn phải trả.”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK