Đúng lúc này, điện thoại vang lên, người gọi là Cảnh Thụy.
Con trai của Cảnh Sâm và Bạch Vi.
Chuyện làm ăn của nhà họ Cảnh cứ bình bình, nhưng Hoắc Doãn Tư chơi khá thân với con của nhà đó, lại thêm tình bạn của bố mẹ nên những năm nay nhà họ Cảnh cũng sống không tệ.
Cảnh Thụy đã kết hôn từ lâu, nhưng vẫn nói chuyện rất thản nhiên.
“Doãn Tư, đang bận gì không? Tôi nghe bố nói cậu muốn sang Lybia đào mỏ, chúng tôi đã đặt mấy cái ghế lô chờ cậu đấy, nói đi, cậu đến hay không!... Đừng nó không nhé, đã rất lâu chúng tôi không được thấy vị đại phật là cậu rồi!”
Hoắc Doãn Tư cất đồng hồ, hờ hững nói: “Tôi sẽ đến!”
Cảnh Thụy cười khà, nói một ít lời riêng tư, Hoắc Doãn Tư cũng chỉ cười nhạt.
Anh ấy vốn không có hứng thú nhiều với chuyện nam nữ.
Vẫn luôn là có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Khi người bên cạnh đang chơi, anh ấy cũng không giữ mình trong sạch, nhưng cũng không dùng sức chơi, nếu không anh ấy cũng không trao lần đầu của mình cho An Nhiên.
Nghĩ đến cái tên đó, ý cười của Hoắc Doãn Tư thu lại...
Anh ấy thay bộ quần áo khác, cầm chìa khóa xe đi ra cửa, lúc xuống tầng anh ấy bị Hoắc Minh gọi lại.
Hoắc Minh để cà phê xuống.
Ông nhìn con trai từ trên xuống dưới, cười một tiếng: “Đi hẹn hò sao, mặc đồ đẹp như vậy! Bố có thể ngửi được mùi của con từ xa rồi!”
Hoắc Doãn Tư hơi giật môi dưới: “Là Cảnh Thụy!” Hoắc Minh hơi thất vọng, không khỏi nhổ nước bọt đứng lên: “Thằng nhóc này đã kết hôn rồi, sao còn không ngoan ngoãn chạy ra ngoài thế chứ, không cần
ở bên cạnh vợ ở nhà saol”
Hoắc Doãn Tư chỉnh lại cổ áo: “Bố, không phải ai cũng giống bố cả ngày canh vợ đâu.”
Người làm bố không vui.
“Ha ha, còn so sánh với bố sao! Hoắc Doãn Tư, con giỏi thế thì con đi kiếm vợ về cho bố đi!”
Hoắc Doãn Tư nhạt nhẽo nói: “Được thôi! Bố tùy ý tìm một người đi! Mai đi đăng ký kết hôn luôn cũng được!”
Nói xong, anh ấy rời đi.
Chỉ để lại mình Hoắc Minh ở đó bướng bỉnh: “Thằng nhóc này đang đe dọa bố saol”
Ôn Noãn từ từ xuống tầng.
Hoắc Minh chỉ ra ngoài, nói: “Con trai ngoan do chúng ta sinh! Vậy mà lại nói tùy ý tìm phụ nữ kết hôn, đúng là không có tương lai, không phải chỉ là thất tình thôi saol”
Ôn Noãn không để ý đến ông, trực tiếp đi nấu bữa tối.
Hoắc Minh không nhịn được, đi đến kéo tay vợ: “Ôn Noãn, con trai chui ra từ bụng em, em không thể mặc kệ được! Tình huống này của thằng bé rất không ổn, có thể sau này đều không thích phụ nữ nữa không?”
Ôn Noãn không chịu được ông.
“Chỉ là đi Libya một năm thôi, trời có sụp xuống đâu! Anh tiến bộ lên!”
Hoắc Minh giữ nhẹ eo bà, nói nhỏ: “Nếu lúc thằng bé trở về, An Nhiên đã kết hôn, có khi đứa con đã có thể đi đánh nhau rồi! Lúc đó phải làm sao bây giờ, em
đừng khóc với anh!”
Ôn Noãn liếc ông: “Vậy bây giờ em đánh ngất An Nhiên đưa lên giường Doãn Tư nhé?”
Vậy mà Hoắc Minh lại nghiêm túc suy nghĩ: “Cũng không phải là không thểi
Ôn Noãn thất hôn nhân đã làm đàn ông ngu đi rồi!
Hoắc Doãn Tư lái xe đi đến câu lạc bộ, bọn Cảnh Thụy đã đến sớm đợi anh ấy, trừ mấy người bạn thân còn có mấy người có tiếng tăm trong vòng tròn, cái người tên là Lý Tư Khởi, cô ta luôn úp mở theo đuổi Hoắc Doãn Tư.
Cảnh Thụy gọi cô ta đến sợ Hoắc Doãn Tư không vui.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Danh Sách Chương: