Dưới ánh đèn mờ nhạt. Vẻ mặt của Hoắc Minh trở nên đen tối mịt mù, vừa rồi anh quá xúc động. Nếu không phải Ôn Noãn ngăn cản, lúc này anh đã chiếm lấy cô...
Thế nhưng sau khi chiếm lấy thân thể của cô thì sao, rồi có thể làm gì nữa?
Nhiều nhất cũng chỉ thỏa mãn về mặt thể xác. Không đủ!
Anh cảm thấy không đủ, thứ anh muốn không chỉ có vậy!
Ngón tay Ôn Noãn run rẩy, cô cài lại hết nút thắt.
Cô cũng chẳng thèm quay đầu, cứ vậy đi lên trên lầu, dường như vì chân đã bủn rủn nên trên đường đi còn hơi khập khiêng.
Hoắc Minh không ngăn cản cô.
Anh cũng không lên lầu xem con nữa, trong lòng anh hơi lộn xộn.
Lúc ngồi vào trong xe, anh châm một điếu thuốc lá.
Mấy ngày trước anh đã quyết định từ bỏ, tựa như lời Ôn Noãn nói, tách ra có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai.
Nhưng chỉ một thằng nhóc đã khiến anh phải quay xe.
Anh cảm thấy vô cùng hụt hãng.
Anh không dám tưởng tượng nếu anh thật sự buông tay, dưới sự theo đuổi bám riết không tha của mấy thằng nhóc trẻ tuổi kia, không chắc rằng Ôn Noãn có thể sẽ... chơi trò chơi tình cảm với bọn họ hay không!
Hoắc Minh ngồi trong xe, chậm rãi hút thuốc.
Khó tỏa ra tràn ngập trong xe, làm nhòe mặt anh.
Anh hút bốn năm điếu thuốc lá, lúc này mới nhẹ nhấn ga rời khỏi biệt thự. Bảo vệ cổng biệt thự nhìn thấy anh, vẻ mặt có hơi không được tự nhiên...
Đêm khuya, Hoắc Minh trở về nhà họ Hoắc.
Hoắc Chấn Đông vẫn chưa ngủ, rõ ràng ông đang đợi anh.
Hoắc Minh đi vào trong, ngồi trên sô pha, thở dài một hơi.
Hoáắc Chấn Đông liếc nhìn anh một cái, cũng không tức giận mà chỉ nói: “Con không có nhà hay gì? Sao lại phải ở chung một chỗ với người già bọn bố?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: