Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Nhiên sờ nhẹ lên thân chai, cười nhạt: “Là Tổng Giám đốc Cố đặt lò rượu cho tôi đấy, tổng cộng hai chai.”

Lý Tư Ỷ phải nhìn cô bằng con mắt khác: “An Nhiên, cô xem ông già kia là máy rút tiền rồi hả?”

An Nhiên cũng không lừa cô ấy: “Đi theo Tổng Giám đốc Cố được không ít thứ tốt.”

“Tham lam!”

Lý Tư Ỷ vừa trào phúng vừa rót rượu, hớp một ngụm mất nửa ly.

An Nhiên cản lại: “Rượu này không uống như thế.”

Lý Tư Ỷ mặc kệ: “ Dù sao tối nay tôi nương nhờ ở đây rồi! Tôi biết cô cũng cô đơn lạnh lẽo hệt như tôi thôi... An Nhiên, cô đừng giả vờ nữa, cô thích diễn quá! Tôi cảm thấy cô trước đây dễ thương hơn nhiều, Hoắc Doấn Tư không thích mà cô vẫn dám theo đuổi anh ta... Hồi đó rõ ràng là cô không có gì cả nhưng lại vô cùng can đảm, bây giờ không dễ thương chút nào!”

Vẻ mặt An Nhiên vẫn tĩnh lặng như nước.

Cô nhớ đến chuyện cũ nên cũng rót cho mình gần nửa ly, nhấp một ngụm.

Cô không muốn uống say, vô cùng giới hạn.

Lý Tư Ỷ thì khác, cô ấy ỷ lại An Nhiên nên còn chưa đến tiếng chuông báo nửa đêm thì đã say như chết, gục xuống bàn lẩm bẩm tên ông già kia.

An Nhiên nhìn Lý Tư Ỷ say đến không ra dạng người, lắc đầu...

Rõ ràng còn chưa buông bỏ được!

Cô vào nhà vệ sinh vắt khăn, nửa ngồi xuống lau trán cho Lý Tư Ỷ. Tay bị bắt lấy.

Lý Tư Ỷ mở mắt ra, gương mặt đỏ gay toàn là men say, lẩm bẩm: “Ông đến đây làm gì? Tôi sắp kết hôn rồi... Ai cần sự quan tâm của ông, Cố Vân Phàm, tôi không cần, chúng ta chấm dứt rồi... Sau này đường ai nấy đi.”

An Nhiên không biết phải làm thế nào.

Cô dỗ dành mấy câu muốn đưa người vào phòng ngủ, cô say rất đàng hoàng, nhưng Lý Tư Ỷ thì không ngoan chút nào, gạt tay cô ra ầm ï đòi uống nữa.

Ngay lúc An Nhiên lúng túng không biết phải làm gì thì điện thoại của Lý Tư Ỷ reo lên. Là Cố Vân Phàm gọi đến. Lý Tư Ỷ sờ soạng cả buổi cũng không lấy được điện thoại thì gào lên: “An Nhiên, là ông già kia gọi cho tôi đó, cô bắt máy

giúp tôi xem ông ấy nói gì, có phải là khóc lóc thê thảm quỳ xuống cầu xin tôi đừng đính hôn không, có phải là hối hận rồi không, có phải muốn tôi làm vợ hay không... Chỉ là không chịu cúi đầu, An Nhiên, cô hỏi giúp tôi đi.”

Lý Tư Ỷ vừa nói vừa gào khóc.

An Nhiên cũng không dễ chịu trong lòng.

Cô vỗ nhẹ lưng cô ấy, bắt máy: “Tổng Giám đốc Cố.”

Cố Vân Phàm ngơ ngác, nhìn điện thoại lại lần nữa, xác nhận đúng là đang gọi cho Lý Tư Ỷ. An Nhiên cũng không vòng vo, nói nhỏ: “Cô ấy ở nhà tôi, uống say rồi, bây giờ đang quậy phá.”

Bên kia im lặng một chốc.

Khi Cố Vân Phàm cất giọng lần nữa thì có hơi nghẹn lại: cô rồi, An Nhiên.”

Nửa tiếng nữa tôi sẽ đến, cô giúp tôi chăm sóc một lát... Phiền

Ông ấy biết tính tình của Lý Tư Ÿ.

Cũng đoán được tâm tư của Lý Tư Ý, thế nhưng... ông ấy không phải chồng của cô ấy. An Nhiên rất bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK