Hoäc Minh ngồi xuống trước.
Cho dù cô gái nhỏ trước mặt anh là người vợ yêu dấu của anh, cho dù họ đã làm tất cả những điều thân mật nhưng bây giờ anh không thể làm cho cô sợ, anh
phải từ từ, từng chút từng chút biến cô thành của riêng mình.
Anh mở tờ báo trước mặt, chuyên tâm mà xem, giọng điệu rất thản nhiên: "Em đến vì tai tiếng của chúng ta?"
Da mặt Ôn Noãn rất mỏng, nháy mắt khuôn mặt đã nhuộm đỏ.
"Ai có tai tiếng với anh chứ?"
Hoắc Minh ngước mắt lên, cười rất nhẹ: "Khá nóng nảy! Rất giống với tính cách của Hoắc Tây."
Ôn Noãn cau mày.
Hoắc Tây là ai?
Hoäc Minh ra hiệu cho cô ngồi xuống, thay đổi giọng điệu, dịu dàng hơn nhiều: "Em thích cà phê! Nhưng con gái vẫn nên uống ít cà phê, uống nhiều sữa hơn mới tốt. "
Ôn Noãn không chịu ngồi xuống.
Cô không ngốc, anh nhìn có vẻ lo lắng nhưng thật sự rất xấu tính!
Nếu không anh đã không trộm hôn cô.
Dáng vẻ nhỏ nhắn của cô khiến Hoắc Minh bật cười, ánh mắt không khỏi trìu mến, anh thấp giọng hỏi: "Em đến đây để chất vấn tôi, nhưng sao lại không hỏi?"
Ôn Noãn lấy hết can đảm, bày ra vẻ mặt dữ tợn: "Sao anh lại bí mật hôn tôi?"
"Bởi vì tôi muốn!"
Ôn Noãn: ......
Cô không thể nói lại anh, địa vị lại không bình đẳng, cô biết nếu gia đình anh muốn đối phó với cô thì chỉ mất một giây, không chỉ cô mà đến cả gia đình cô cũng có thể bị ảnh hưởng.
Mắt Ôn Noãn hơi đỏ.
Cô tức giận quay mặt đi, thấp giọng kháng nghị: "Tôi tốt bụng dẫn đường! Anh lại lấy oán trả ơn."
Hoắc Minh đứng dậy.
Ôn Noãn có chút lo lắng, không biết anh định làm gì.
Hoắc Minh đi đến sau lưng cô, dựa rất gần, thì thầm sau tai cô: "Tôi hôn em...... Sao lại biến thành lấy oán trả ơn? Là do tôi không đủ đẹp trai hay vì tôi không giỏi bằng những người khác?"
Ôn Noãn muốn né tránh nhưng anh không cho.
Anh ôm eo của cô, không để cô trốn thoát.
Lúc Hoắc Minh ba mươi lăm tuổi, anh không quá am hiểu phụ nữ, đặc biệt không hiểu về Ôn Noãn.
Anh cúi người, hơi thở nóng bỏng thở vào đôi tai mềm mại của cô, dịu dàng và quyến rũ: "Tôi không chỉ đùa giỡn em như em đang nghĩ! Gia đình tôi không cho phép tôi làm loạn, tạo ra tai tiếng vậy đâu! "
Ôn Noãn lắp bắp: "Vậy anh muốn cái gì?"
Hoắc Minh cười nhạt.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: