Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nụ hôn càng ngày càng nóng bỏng.

Trong phòng ngủ riêng, Lục Thước không thể kìm lòng nổi, cậu và cô ấy đã xa nhau rất lâu, bây giờ ôm cơ thể mềm mại của cô ấy, cậu động tình đến muốn chết, chỉ muốn có được cô ấy ngay trong giờ phút này thôi.

Lục Huân không đồng ý.

Đúng vậy, cô ấy thích cậu.

Nhưng thân phận bối cảnh của bọn họ, còn có người nhà họ Lục ở dưới tầng, mỗi lúc da thịt của cậu gần sát lại cô ấy đều thấy cực kỳ cứng ngắc, cô ấy chấp nhận rồi.

“Sao vậy? Em không đồng ý sao?”

Lục Thước nhẹ nhàng liếm hôn nước mắt nơi khóe mắt cô, thấp giọng dịu dàng hỏi.

Cậu thật sự không nhịn được, lại hôn lên môi cô ấy một cái,

Lúc này, ngoài cửa sổ nổ pháo hoa.

Từng chùm bay lên bầu trời đêm, lại nở rộ ở nơi cao nhất, chiếu lên màn đêm tối rất sáng, rất sáng... Mọi người đều đang ồn ào xem pháo hoa bên ngoài, mơ hồ còn nghe thấy tiếng Lục U.

“Oa!"

Lục Thước ôm lấy Lục Huân, hai gương mặt trẻ tuổi dưới sự nở rộ của pháo. hoa đẹp đẽ lạ thường.

Lục Huân từ bỏ giấy dụa trong ngực cậu. Cô ấy chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trí phiêu dạt đi đâu.

Lục Thước rất không hài lòng, lẩm bẩm bên tai cô ấy: “Có phải Lục U rất đáng yêu không? Nếu em thích thì cho con bé làm em gái em được không?”

Lục Huân bỗng lấy lại tinh thần.

Cô ấy nhận ra mình đang ở trong ngực cậu, mặt áp vào chiếc áo sơ mi trắng, trên đó còn thoang thoảng mùi sạch sẽ của nước giặt.

Ngước mắt lên, là hình bóng anh tuấn của Lục Thước.

Lục Huân muốn đẩy cậu ra, nhưng sức lực của đàn ông và phụ nữ chênh nhau quá nhiều,

Lục Thước không hề nhúc nhích chút nào.

Thậm chí cậu còn cúi đầu nhìn cô ấy, trong ánh mắt có sự xâm chiếm mà cô ấy không thể chống lại được, khàn giọng hỏi cô ấy: “Chúng ta ra ngoài xem đèn hoa đăng hay hôn nhau ở đây?”

Lục Huân khó chịu quay đầu đi chỗ khác: “Em không chọn cái nào hết.”

Lục Thước vẫn chăm chú nhìn cô ấy.

Đây là ánh mắt người đàn ông nhìn người phụ nữ, trong quá khứ bọn họ đã từng ở chung như vậy, cậu cũng nuông chiều cô ấy, nhưng cậu chưa từng nhìn cô ấy với ánh mắt đó.

Dưới ánh mắt như vậy, sự nữ tính của Lục Huân tự giác lặng lẽ thức tỉnh.

Cô ấy bỗng nhiên thấy không được tự nhiên,

Càng thêm tức giận!

Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì Lục Thước muốn thì muốn, không muốn thì bỏ rơi cô ấy, bây giờ cậu nhớ nhung nên tìm đến cô, nếu cậu không yêu cô ấy có phải cô ấy đã bị cậu trêu đùa rồi không?

Khóe mắt Lục Huân ướt át, vẫn đẩy cậu ra.

Lục Thước lại nắm được tay của cô ấy.

Cậu khom người cầm áo khoác của cô từ trên ghế salon, khoác vào cho cô ấy rồi đóng cúc cẩn thận.

“Anh đưa em ra ngoài xem đèn.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK