Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Khiêm ngồi sau bàn làm việc, nhìn thật kỹ cô gái nhỏ của mình, hơn nửa ngày mới thở dài: “Hai vợ chồng Truyền Chí chăm sóc cho cháu rất tốt!”

Lục Huân ừm một tiếng.

Trong chốc lát cô lại nói thêm một câu: “Năm đó... Cháu có thể hiểu được.”

Lục Khiêm chỉ cười khổ, ông lấy ra một điếu thuốc lá, châm lên nhưng lại không hút, biểu tình nhàn nhạt như đang hồi ức chuyện gì đó, chờ tới khi lấy lại tinh thần thì thuốc lá đã cháy nửa cây.

Ông ấy thấp giọng nói: “Đi tới đi lui, chúng ta vẫn là người một nhà.”

Ông nhìn Lục Huân và nói: “Lục Thước, thằng bé nó rất thích con! Tính tình nó thật ra giống chú, rất cố chấp, nếu không phải thật tình thích thì thằng bé sẽ không đưa cháu về nhà, cũng không thuyết phục nổi chính bản thân nó.”

Lục Huân lẳng lặng nghe.

Lục Khiêm mở ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra vài thứ, đóng gói rất chỉnh t, vừa nhìn đã biết là chuẩn bị tốt từ trước.

Hai tấm giấy chứng nhận bất động sản, còn có một hộp trang sức và sổ tiết kiệm.

Lục Khiêm nói nhỏ: “Hai căn nhà ở phân biệt ở thành phố B và thành phố C, đều là ở đoạn đường Đại Bình Tầng rất tốt, ngoài ra còn có hai trăm triệu tiền mặt, này xem như lễ gặp mặt chú cho cháu! Còn về cái này...”

Ông ấy mở tráp trang sức ra.

Bên trong là một bộ trang sức hồng ngọc, giọt máu bồ câu đỏ tươi, vừa nhìn đã biết rất quý hiếm.

Lục Khiêm nói nhỏ: “Bộ trang sức này là Ôn Noãn tặng cho dì Minh Châu của cháu, dì cháu bình thường dì ấy không nỡ đeo, ngày đó sau khi Lục Thước mang con về, dì con liền lấy ra, nói nó rất thích hợp cho cô gái trẻ mang.”

Lục Huân nhẹ nhàng hít mũi.

Lục Khiêm biết trong lòng không quá tốt, vì thế đứng dậy, nhẹ nhàng vỗ vào Vai cô.

Giọng nói của ông ôn hòa đến dị thường: “Da mặt dì cháu mỏng, ngại tự mình tặng cháu, có chỗ nào không chu toàn được thì mong cháu thông cảm cho bà ấy chút.”

Lục Huân dạ một tiếng.

Cô lẩm bẩm: “Cảm ơn chú Lục, và cả dì nữa ạ”

Lục Khiêm nhịn không được mà vuốt tóc cô, thở dài: “Đã lớn như vậy rồi!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK