Vốn dĩ cậu đã xóa cái video đó từ lâu.
Cậu cũng không cần phải làm như vậy, nhưng An Nhiên đã chọc giận cậu.
Khi cậu khôi phục lại đoạn video đó từ trong thùng rác, hơn nữa còn mang đến trước mặt An Nhiên, mở cho cô nghe, cậu cố ý tăng âm lượng lên đến mức lớn nhất, ép cô phải thưởng thức dáng vẻ không chấp nhận nổi của Tân Bá Lai.
An Nhiên không \quan tâm đến Tân Bá Lai, thế nhưng lúc này cô đang bị Hoắc Doãn Tư sỉ nhục.
Cô không chịu xem, nhắm mắt lại: “Không muốn! Tôi không muốn xeml”
“Không thích xem à? Không phải cô thích anh ta sao? Thích một người không phải là sẽ chấp nhận mọi thứ của anh ta à? Sao nào? Không dám nhìn? Sợ nhìn thấy anh ta ở bên những người phụ nữ khác? Sợ mình sẽ ngại anh ta bẩn?”
Hoắc Doãn Tư lạnh lùng bật cười: “Cô cũng ngủ với tôi rồi mà!”
An Nhiên vẫn khóc, cô yếu ớt ngã xuống dưới người cậu, không ngừng nói xin lỗi, không ngừng cầu xin cậu buông tha cho mình.
Hoắc Doãn Tư chăm chú nhìn cô.
Nhìn dáng vẻ run rẩy của cô, cậu thực sự rất đau lòng, thực sự hận không thể moi trái tim mình ra mà trao cho cô.
Muốn đối xử thật tốt với cô!
Muốn cho cô hạnh phúc, muốn cùng cô sinh con đẻ cái, những điều cậu muốn thực ra không hề nhiều.
Cậu chưa bao giờ nghĩ mình lại thua một người đàn ông kinh tởm như vậy, cậu càng không ngờ tình cảm của mình chỉ là một công cụ trong mắt cô, là một phương tiện để cô đạt được mục đích.
Cậu vẫn không tin.
Cậu muốn cô lên tiếng giải thích, muốn cô cầu xin cậu tha thứ, thế nhưng cậu đợi hồi lâu, thứ duy nhất cậu nhận được chỉ là lời xin lỗi.
An Nhiên run rẩy lấy chiếc đồng hồ quý giá kia ra.
“Hoắc Doãn Tư, tôi trả lại đồng hồ cho anh, anh buông tha cho tôi đi!"
Hoắc Doãn Tư nhìn chằm chằm vào nàng, cười lạnh nói: "Tôi cần đồng hồ để làm gì?"
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: