Hoắc Doãn Tư không trả lời, cậu chỉ nhìn Trương Sùng Quang chằm chằm, một lát sau mới nói:
“Nghe nói hôm qua hai người gặp nhau ở sân bay?”
Trương Sùng Quang khẽ giật mình.
Một lúc lâu sau anh mới nói: “Hoắc Tây nói với cậu à?”
Hoắc Doãn Tư lấy hộp thuốc lá trong túi áo, lấy một điếu thuốc rồi ngậm trên môi, cậu hút một hơi thật dài ngay trước mặt Trương Sùng Quang rồi mới nói: “Anh tài xế trung thành của anh nói.”
Trương Sùng Quang ngả người ra sau: “Ăn cây táo, rào cây sung!”
Hoắc Doãn Tư biết anh không trách tội thật, mỉm cười theo: “Người ta quan tâm anh thôi! Được rồi, anh có dự định gì không? Không đi thăm Tiểu Hoắc Tinh một chút… À, hôm qua tôi thấy anh ôm cô bé rồi, cô bé đáng yêu thật.”
Trái tim của Trương Sùng Quang như bị cậu đâm tan tác.
Nhưng anh vẫn tỏ vẻ không hề đế ý.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa tay vịn của ghế sô pha, dường như do dự một lúc rồi mới nói: “Bây giờ chị của cậu…”
Hoắc Doãn Tư cố tình hiếu sai lời anh nói.
Cậu bảo: “Rất tốt! Nhưng vẫn cô đơn, chưa có bạn trai, tôi nghe nói mọi người trong nhà chuẩn bị giới thiệu đối tượng cho chị ấy, hợp thì thành, không hợp thì thôi.”
Trong lòng Trương Sùng Quang căng thẳng.
Một hồi lâu sau, anh vẫn giả vờ không thèm quan tâm: “Thế cũng tốt, thanh xuân của phụ nữ có hạn, nhân dịp này kiếm một người cũng được.”
Hoắc Doãn Tư lặng lẽ hút điếu thuốc lá, nhìn anh qua lớp khói mỏng.
Hút hết điếu thuốc, cậu bấm tàn thuốc, đứng dậy và nói: “Anh cũng rất khá đấy! Vịt chết còn mạnh miệng! Giao đồ xong rồi, tôi về báo cáo theo lệnh của bà xã tôi đây! An Nhiên quan tâm cái chân này của anh hơn cả anh đó.”
Hoắc Doãn Tư rời đi.
Chốc lát sau, dưới lầu truyền lên tiếng khởi động của ô tô, Trương Sùng Quang lặng lẽ lắng nghe.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: