Hoắc Minh không bắt máy của cô ta.
Có phải... anh đã yêu Ôn Noãn rồi không?
Ôn Noãn lại còn là con gái ruột của bố!
Làm sao có thể
Sao cô có thể cướp đi tất cả những gì thuộc về cô ta!
Vẻ mặt Kiều An hiện lên sự cố chấp, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
Ruột thịt thì sao chứ?
Chỉ cần cô ta hủy diệt chứng cứ, lại xử lý sạch sẽ cửa hàng châu báu chết dở kia, không ai biết được sự thật này, như vậy cô ta vẫn là hòn ngọc quý duy nhất trên tay Kiều Cảnh Niên!
Kiêu An nhẹ nhàng nở nụ cười.
Cô ta xé nát bức thư đói
Dưới lầu, chồng của cô ta lại đang “ngủ” với người giúp việc, dù tạo ra tiếng động rất lớn nhưng hoàn toàn không
kiêng dè cô vợ mới cưới này...
Kiều An không quan tâm!
Đêm 30, thành phố B.
Cuối năm, Hoắc Minh đi dự tiệc rất nhiều, bọn họ đã mấy ngày không gặp.
Ôn Noãn đi theo vợ chồng Ôn Bá Ngôn đón năm mới. “Ôi chao... Ống nước hỏng rồi!”
Trong bếp, dì Nguyễn kêu lên một tiếng. Lúc dì đi ra, trên tạp đề đẫm nước, nhỏ xuống sàn nhà.
Ôn Bá Ngôn vội vàng nói: “Mau thay quần áo, đừng để bị cảm lạnh.”
Dì Nguyễn được chồng quan tâm nên trong lòng cảm thấy ấm áp.
Bà ấy vừa đi về phía phòng ngủ, vừa nói với Ôn Noãn: “Noãn Noãn, con gọi điện bảo bên quản lý bất động sản đến sửa đường ống đi, nếu không chúng ta không có cách nào ăn bữa cơm tất niên được.”
Ôn Noãn “dạ” một tiếng.
Cô tìm số điện thoại của quản lý bất động sản rồi báo với họ.
Năng suất làm việc của bên đó cũng rất nhanh, khoảng nửa tiếng sau tiếng chuông cửa liền vang lên, Ôn Noãn đi ra mở cửa.
Cửa mở ra, bên ngoài lại là Hoắc Minh.
Áo sơ mi màu xanh đậm, quần tây màu xám.
Áo khoác cao cấp màu xám đậm.
Dáng vẻ trưởng thành ưu tú!
Ôn Noãn giật mình hỏi: “Sao anh lại tới đây?”
Hoắc Minh nhìn cô chăm chú, ánh mắt có chút dịu dàng: “Mới làm xong việc nên tới ngay.”
Danh Sách Chương: