Trình Luật hơi giật mình.
Sau đó, anh ta không khỏi thầm đắc ý. Trước mặt người có sức hấp dẫn như anh Gố mà Lý Tư Ỷ chỉ nhớ tới chuyện hẹn hò cùng mình, chứng tỏ cô ấy thật sự coi trọng mình.
Tuy tốt nhưng chờ thân thiết hơn, anh ta vẫn phải nói với cô ấy về tầm quan trọng của các mối quan hệ.
Hai người ra cửa, đúng lúc nhìn thấy Cố Vân Phàm lên xe, tài xế cung kính chặn cửa xe.
Cố Tư Kỳ ngồi trong xe.
Cô bé quá đổi xinh đẹp, lúc này đang cầm một chiếc kem trong tay nhưng lại chẳng còn lòng dạ nào ăn nữa. Đôi mắt đen láy nhìn Lý Tư Ỷ chằm chăm.
Cố Tư Kỳ cảm thấy mình bị phản bội.
Chưa kể tới việc Lý Tư thân thiết với Hoắc An An, thứ tự trước sau, nhưng bây giờ đến chó mèo nào cũng cặp được với cô ấy.
Cố Tư Kỳ thầm tức giận, ảo não.
Nhưng nhóc con này lại rất kiêu ngạo, không chịu nói ra mà tỏ vẻ không để ý. Cố Vân Phàm nhìn ánh mắt cô bé rồi lại ngó ra đằng sau rồi nói: “Sao không gọi chị nữa? Không phải lần trước vẫn còn rất thích à?”
Cố Tư Kỳ đã ghi hận, lần trước cô bé ngủ thiếp đi.
Người phụ nữ này xuống xe còn chẳng thèm gọi cô bé.
Mấy hôm rồi cũng không tới dỗ dành, chơi đùa cùng cô bé.
Cô nhóc khế hếch cằm: “Bây giờ chẳng thích nữa.”
Cố Vân Phàm cốc đầu nhỏ của cô bé và khẽ mỉm cười, xin lỗi con gái một cách máy móc: “Trẻ con không hiểu chuyện.”
Ông ta nói rồi lên xe.
Trình Luật đang định lên tiếng, tài xế của Cố Vân Phàm đã hỏi: “Cô Tư Khinh định đi đâu thế? Để tôi đưa hai người đi.”
Trình Luật vô thức cảm thấy, tài xế này hơi quá rồi.
Sao anh ta có thể quyết định thay Cố Vân Phàm chứ, tài xế này nghĩ mình quan trọng, kiểu gì lát nữa cũng bị đuổi cho xem.
Anh ta không kiểm soát được việc tài xế đi hay ở, nhưng anh ta rất muốn tạo ấn tượng tốt với Cố Vân Phàm, bèn cười khế: “Không cần phiền đâu! Chúng tôi tự lái xe được.”
Anh ta còn cố tình cúi người chào Cố Vân Phàm và vẫy tay với đứa bé.
Cố Tư Kỳ kiêu ngạo quay mặt đi.
Rõ là chê anh ta.
Cố Vân Phàm biết suy nghĩ của cô bé. Ông ta xoa đầu cô bé rồi nói với Trình Luật: “Con bé bị tôi chiều hư rồi! Không biết trên dưới gì cả! Thấy chú cũng không biết chào.”
Nhưng nhóc Tư Kỳ vẫn không hiểu ý.
Cố Vân Phàm đành bất đắc dĩ nói với tài xế: “Về công ty đi”
Thì ra Tổng giám đốc ra ngoài để mua kem cho con gái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: