Minh Châu mệt chết đi được.
Cô thấy nếu mình so đo với Lục Khiêm, cũng chỉ giống như dùng tay không đấm vào bông gòn, hoàn toàn chẳng khiến người ta khó chịu được bao nhiêu, nhưng chỉ cần ông ấy nói vài câu, đã khiến cô bối rối không thôi.
Mọi chuyện không nên thế này, ít nhất cô và Lục Khiêm không nên như thế này.
Cô không nói thêm gì nữa. Cũng may đèn xanh sáng lên, không quá xấu hổ.
Lục Khiêm luôn quan tâm bệnh tình của con mình, chuyện tình cảm đành đặt sang một bên.
Hai người vội vàng đến nhà chính nhà họ Hoắc.
Trong phòng khách xa hoa, Hoắc Chấn Đông mặc áo ngủ, bế cháu gái nhẹ nhàng đung đưa, chỉ sợ bé con giật mình tỉnh dậy.
Vẻ mặt cực kỳ đau lòng.
Bà Hoắc cầm một bình sữa nhỏ, cũng đang lo lắng hết mực.
Thất Lục Khiêm và Minh Châu đã về, Hoắc Chấn Đông lập tức đưa đứa nhỏ sang cho Lục Khiêm, sau đó nói với hai người: "Hai người làm bố mẹ mà ra ngoài chơi vui vẻ quá nhỉ, để con nhỏ ở nhà lên cơn sốt, khóc lóc đòi bố đòi mẹ! Hai người chăm sóc con bé còn không bằng Tiểu Thước Thước nữa!"
Lục Khiêm bế cô bé, chạm vào trán con.
Ông áp trán mình vào con bé, hôn hôn, không phản bác gì.
Hoắc Chấn Đông ôm vợ mình, lên lầu ngủ.
Lục Khiêm ôm Tiểu Lục U, nhẹ nhàng dỗ dành, cô bé sốt nên rất khó chịu, cọ cọ trong lòng bố, còn lúng búng nói thầm gì đó.
Tiểu Thước Thước đứng ở một bên, lo lắng đến mức đi vòng vòng.
Lục Khiêm chỉ dịu dàng dỗ con.
Ông ngước mắt lên nhìn Minh Châu, mềm giọng nói: "Em thay váy trước đi, lát nữa còn phải dỗ con ngủ."
Minh Châu khe khẽ kiểm tra con gái. May mà sốt không quá cao.
Cô lên lầu thay quần áo, Lục Khiêm đang ở dưới ngọn đèn pha lê, ôm Tiểu Lục
Cô bé dường như tỉnh dậy.
Nhận ra bố mình, cô bé liền mở to mắt, mong mỏi nhìn ông.
Lục Khiêm không nhịn được lại hôn vài cái.
Tiểu Thước Thước cong môi cười.
Lục Khiêm ngồi xuống ghế sô pha, để Lục Thước ngồi cạnh mình, cậu bé miễn cưỡng ngồi xuống, ông dịu giọng hỏi: "Ngày mai con phải đến trường, sao vẫn chưa ngủ?"
Lục Thước nâng cằm: "Ngày mai là chủ nhật."
Lục Khiêm định nói, mai có là chủ nhật cũng nên ngủ sớm, nhưng đã hai ngày chưa gặp cậu nhóc, nên cũng không kiên trì bảo cậu đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: