Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Thước thuận thế hôn cô…

Lục Huân không chịu làm với cậu trong phòng khách, nhưng Lục Thước lại quyết tâm làm trên sô pha một lần, dụ dỗ một hồ cô mới ậm ừ, ngồi trong lòng cậu mà khóc khe khẽ.

Cô càng như vậy, Lục Thước càng cầm thú.

Hai giờ sáng, cậu mới hoàn toàn tha cho cô, Lục Huân quay lưng nhỏ giọng mắng cậu không phải là người.

Lục Thước ôm bờ vai mỏng manh của cô, nhẹ nhàng dỗ dành: “Nửa năm không gặp, nếu chỉ hai ba lần liền hạ hỏa, đó vẫn còn là đàn ông sao?”

Lục Huân không thể nói lại cậu, cô im lặng.

Lục Thước lại cảm thấy thỏa mãn, cậu ôm cô, dỗ cô ngủ, đế cô gối vào lòng mình.

Nhìn cô bé nép mình trong lòng cậu, cậu thích cô không thế tả, Lục Huân nhỏ nhất trong nhà cậu, khi ôm thì mềm mại, nhưng có làm thế nào cũng không xấu…

Ngày hôm sau, Lục Thước dậy sớm, nấu hai bữa cho Lục Huân.

Cậu ăn đại cái gì đó ròi lái xe đến công ty, thư ký Phương đã đợi sẵn: “Tổng Giám đốc Lục, chúc mừng năm mới!”

Tâm trạng Lục Thước rất tốt.

Cậu ngồi vào bàn làm việc, lật tài liệu rồi nói: “Thông báo với mọi người, hôm nay ai đến công ty làm việc sẽ nhận được trợ cấp hai nghìn.”

Thư ký Phương nhìn sắc mặt cậu liền biết gần đây có chuyện vui.

Cô ta rất giỏi ăn nói: “Mọi người chắc chắn sẽ vui vẻ lây từ Tống Giám đổc Lục.”

Lục Thước mỉm cười, khóe miệng mang theo dịu dàng khó tỏ, cậu xem tài liệu một lúc, ngấng đầu: “Cô xem giúp tôi công ty nào tổ chức hôn lề tốt hơn, và cả tôi muốn đặt váy cưới ở Italy, sau đó cô liên lạc lại với Tiểu Huân.”

Thư ký Phương gật đầu: “Vâng, Tổng Giám

đốc Lục, tôi sẽ chú ý.”

Lục Thước ra hiệu cô ta ra ngoài, còn mình chuyên tâm xử lý tài liệu.

Đến giữa trưa máy bàn vang lên, cậu bắt máy, đầu dây bên kia là người cậu không ngờ đến

Tư An Nhiên.

Giọng nói của Tư An Nhiên mang theo mỏi mệt: “Lục Thước, anh muốn kết hôn với cô ta?”

Lục Thước hơi híp mắt, rất không vui, cậu không muốn Tư An Nhiên biết chuyện giữa cậu và Lục Huân, hơn nữa cậu đã sớm không còn quan hệ với Tư An Nhiên, cái gì nên bồi thường cũng đã cho, cô ta còn dây dưa làm gì?

Lục Thước cảnh cáo: “Tư An Nhiên, nếu tôi là cô, chuyện này sẽ dừng ở đây.”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK