Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc đã xong.

Trong xe vẫn tối, tiếng thở dần nhẹ đi, mọi thứ dần bình thường trở lại.

Không ai trong hai người họ lên tiếng.

Mặc dù họ đã sinh được một đứa con trai và đã làm việc này nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên họ làm trên ô tô. Cuộc yêu vừa rồi đúng là long trời lở đất, nhưng sau khi xong việc hai người họ đều có chút quyến luyến.

Giọng nói của Hoắc Doãn Tư khàn khàn: “Anh hút một điếu thuốc rồi chúng ta đi!”

An Nhiên ậm ừ.

Cô cũng không muốn làm điều này, nhưng giọng cô nghe như tiếng rên rỉ, giống như một chú mèo con, không giống giám đốc An bình thường chút nào.

Hoắc Doãn Tư nghiêng đầu nhìn cô.

Chiếc cúc áo to bằng hạt gạo nhưng bàn tay đang run rẩy của An Nhiên không thể cài lại được.

Sau khi nhìn cô loay hoay một lúc lâu, anh liền kéo cô sát lại gần.

Những ngón tay thon dài của anh duỗi ra, nhẹ nhàng giúp cô cài cúc áo, khéo léo hơn cô rất nhiều.

An Nhiên không khỏi khen ngợi anh: “Tay anh điêu luyện thật đấy”.

"Vừa rồi không phải em cũng cảm thấy rất thoải mái sao?" Hoắc Doãn Tư dịu dàng mỉm cười. Anh ngồi thẳng dậy, mở cửa sổ ra một chút, châm một điếu thuốc rồi thong thả hút...

Bóng tối bên trong xe khiến bóng dáng anh hiện ra có chiều sâu hơn.

An Nhiên trước đây rất thích vẻ ngoài của anh, nhưng bây giờ cô còn mê đắm nó hơn. Đến nỗi cùng anh làm việc đó mấy lần liền. Nhưng việc này phải để đàn ông chủ động, phụ nữ làm sao có thể mở lời?

Hoäc Doãn Tư để ý đến An Nhiên, anh chỉ hút nửa điếu thuốc rồi liền dập đi.

Anh đứng dậy xuống xe, nghiêng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Em cứ ngồi phía sau đi! Em chỉnh trang lại đã, đừng để người khác nhận ra”.

Mặt An Nhiên nóng bừng!

Hoäc Doãn Tư ngồi ở ghế lái, anh giơ tay nhìn đồng hồ trước khi khởi động xe, đã gần 9 giờ tối.

Họ lên xe từ trước 8 giờ.

Nói cách khác, họ đã ở trong xe gần một tiếng đồng hồ!

Hồi tưởng lại chuyện ban nấy, Hoắc Doãn Tư có chút luyến tiếc. Nếu không phải địa điểm này không phù hợp, anh sẽ không bao giờ tha cho An Nhiên dễ dàng như vậy... Một người đàn ông ba mươi tuổi làm sao có thể một hai hiệp đã dừng?

'Trên đường về không ai nói gì.

Chiếc xe đắt tiền từ từ lái vào biệt thự sáng đèn. Vừa xuống xe, họ đã nhìn thấy cậu con trai yêu quý của mình đang ngồi ở phòng khách với chiếc ghế đẩu nhỏ và Trà Sữa trên tay.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK