Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn mắt nhìn nhau, hai người không nói gì.

Hoắc Minh Châu không ngờ sẽ gặp phải Lục Khiêm ở bệnh viện.

Cảnh tượng này khiến cô nhớ lại đêm đầu tiên bọn họ phát sinh quan hệ cũng ở bệnh viện.

Ông uống rượu say, đặt cô lên ghế sô pha, điên cuồng chiếm đoạt.

Rõ ràng... Lục Khiêm cũng nhớ tới quá khứ!

Từ trước đến nay ông vẫn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm, trước khi làm việc vẫn luôn cân nhắc đến kết quả.

Thế nhưng trong mối quan hệ với Hoắc Minh Châu, ông vốn không có thời gian để xem xét kết quả, ông cứ bị một cô gái kém mình mười sáu tuổi dụ dỗ như thế, đây có lẽ là chuyện điên cuồng nhất mà ông làm trong đời.

Không phải là vì cô còn trẻ tuổi và xinh đẹp. Lục Khiêm đã gặp rất nhiều người đẹp, trong đó không thiếu những người xinh đẹp và thú vị và lại biết điêu săn sóc hơn cô.

Chỉ có riêng dáng vẻ chỉ biết ôm lấy ông, giống như một mèo nhỏ gọi ông từng tiếng chú Lục như cô!

Từng tiếng một khiến ông sinh nghiện!

Một lúc lâu sau, Lục Khiêm là người lên tiếng trước: “Đến gặp Hoắc Tây sao?”

Hoắc Minh Châu thất thần, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, gật đầu: “Đúng vậy! Con bé tốt hơn rất nhiều rồi, có lễ ngày mai sẽ xuất viện!”

Lục Khiêm đang định nói gì đó...

Thư ký Liễu đi từ trong thang máy ra, vừa nhìn thấy Hoắc Minh Châu thì có hơi giật mình, nhưng dù sao anh ta cũng là một người kỳ cựu ở nơi làm việc, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười yếu ớt chào hỏi: "Cô Hoắc!"

Hoắc Minh Châu gật đầu, nói với Lục Khiêm: “Không có việc gì thì tôi đi trước!”

Lục Khiêm nắm lấy tay cô: “Chờ một chút!” Thư ký Liễu nhẹ hít một hơi rồi quay mặt đi.

Hoắc Minh Châu muốn hất ông ra, nhưng lực của Lục Khiêm lại mạnh đến mức cô không thể lay chuyển.

“Chúng ta nói chuyện đi!” Lục Khiêm hạ giọng.

Cuối cùng, bọn họ vẫn đi vào một quán trà yên tĩnh, thư ký Liễu đặt cho bọn họ một phòng riêng, làm hết việc rồi canh giữ bên ngoài.

Trong phòng.

Lục Khiêm bảo người phục vụ lui đi, tự mình pha trà.

Từ trước đến nay đều là người bên ngoài hầu hạ ông, nhưng ông yêu trà đạo, còn pha trà rất ngon.

Sau khi pha trà xong, ông đặt một ly đến trước mặt Hoắc Minh Châu.

“Nếm thử đi!”

Hoắc Minh Châu mím môi lại nhấp trà: “Tôi không thích uống trài”

Trên mặt Lục Khiêm hiện lên nụ cười cưng chiều, giọng điệu lại có phần dịu dàng: “Tôi quên mất, em thích uống trà sữa và ăn gà rán...”

Hoắc Minh Châu im lặng nhìn ông.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK