Hoắc Minh tùy tiện một đời.
Lúc đó, anh hoảng sợ hơn bao giờ hết, anh cảm thấy bản thân như đã mất đi thứ gì đó!
Anh muốn nắm lấy. Nhưng mà Ôn Noãn, đã quyết định buông tay. Anh xem nhật ký, nghe lại đoạn ghi âm.
Điều anh nhớ nhất, là những thái độ mà Ôn Noãn đối với anh từ trước tới nay.
Anh để Sở Liên ở lại văn phòng.
Anh bỏ rơi cô vào ngày đầu năm mới, đi cứu Sở Liên.
Anh trách cô lòng dạ độc ác, sau khi anh bị lạnh nhạt, cho phép Sở Liên đến gần, anh kiểm tra cảm giác của bản thân đối với Ôn Noãn.
Anh, trong lúc giận dữ, cùng với nữ minh tỉnh tung scandal.
Ôn Noãn không ồn ào cũng không gây rối, cô bình tĩnh ký tên, cô cuối cùng cũng từ bỏ đoạn tình cảm này!
Cô không cần anh nữa rồi!
“Ôn Noãn! ”
Hoắc Minh chầm chậm đi tới, gọi cô.
Cô trực tiếp đứng lại, đứng dưới ánh mặt trời, ngón tay giữa của cô đeo chiếc nhẫn kim cương 52 cat phát ra ánh sáng lấp lánh, mắt của Hoắc Minh bị chói đến mức đau nhức.
Anh cất tiếng nói: “Anh đã xem qua nhật ký, cũng nghe đoạn ghi âm rồi! ”
Anh có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lúc đó anh lại nói không nên lời.
Cho dù anh là luật sư giỏi.
Cho dù, anh ở trên tòa án, miệng lưỡi sắc bén.
Hoắc Minh có chút ngơ ngác.
Tình cảm dâng trào trong bút ghi âm còn mãnh liệt hơn nhiều so với mối tình thanh xuân không biết bao nhiêu năm với Kiều An, anh lắng nghe giọng nói quen thuộc của bản thân, làm thế nào bày tỏ tình cảm với một người con gái!
Anh thừa nhận, bản thân đã bị sốc!
Nghe xong, Ôn Noãn giật mình.
Nhưng cô nhanh chóng khôi phục lại trạng thái bình thường, cô không hỏi gì thêm, chỉ nhỏ giọng hỏi anh: “Đồ vật đó đâu? ”
Hoắc Minh nhỏ giọng nói: “Ở trên xel”
“Tôi cùng anh đi lấy nó!”
Ôn Noãn đi về phía cổng nghĩa trang, lúc đi ngang qua anh, Hoắc Minh nắm cổ tay cô, không thể lấy ra được.
“Ôn Noãn, em đã hứa là sẽ không bỏ anh! ” “Anh cần thời gian! ”
Ôn Noãn khẽ chớp mắt, nhìn xuống, ánh mắt nhìn vào chiếc nhẫn kim cương.
“Hoắc Minh, tôi đợi anh chưa đủ lâu sao? Cơ hội mà tôi đã cho anh chưa đủ nhiều sao? ”
“Tôi đã hứa! Nhưng, tôi cũng chưa từng nghĩ ra là có một Sở Liên xuất hiện, tôi cũng chưa từng nghĩ ở trong lòng anh, cô ta quan trọng hơn tôi... còn có vị nữ minh tỉnh kia! ”
“Nếu như là anh ấy, sẽ không nỡ làm như vậy với tôi! ”
Ôn Noãn nói xong, rất mệt mỏi.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: