Hoắc Tây ngắt lời cô ta: “Tôi không muốn nghe câu chuyện của cô và anh ta, tòi gặp cô chỉ để nói cho cô biết, nếu cô nghĩ Trương Sùng Quang phụ bạc cô, vậy cô nên đi tìm anh ta chứ không phải chạy đến chổ tôi ồn ào… tôi và anh ta đã ly hôn rồi!”
So với sự bình tĩnh của cô, Tổng Vận kích động hơn nhiều.
Tống Vận bật cười: “Ly hôn ư? Đúng… hai người đã ly hôn, nhưng anh ấy cứ suốt ngày chạy đến chỗ cô, mỗi tuần anh ấy đều vin vào con cái để tiếp cận cô, luật sư Hoắc, cô sẽ không phủ nhận điểm này chứ?”
Hoắc Tây ngòi tựa lưng trên chiếc ghế da thật.
Cô xem xét vẻ mặt của Tống Vận, lát sau cô lạnh nhạt nói: “Các người nói chuyện với nhau đi! Chuyện giữa các người, một người ngoài như tôi không tiện nhúng tay vào.”
Cô tỏ thái độ thờ hững không muốn nói chuyện, Tống Vận đã hoàn toàn mất bình tĩnh.
Tại sao? Tại sao!
Rõ ràng gia đình của người phụ nữ trước mặt đã bị cô ta chia rẽ, nhưng cô vẫn ung dung bình
tĩnh, vẫn không để mình vào mắt… Tống Vận lạnh giọng nói: “Anh ấy không chịu gặp tôi! Cho nên tôi đành phải tìm cô!”
Hoắc Tây cảm thấy Tống Vận thật nực cười.
Cô không đáp ứng Tống Vận, khi cô gọi trợ lý mời Tống Vận ra ngoài, Tổng Vận không tình nguyện.
Nhưng hôm sau khi Trương Sùng Quang sang đón các con, Hoắc Tây ở nhà, lúc anh tới trời nắng đẹp, Hoắc Tây mặc một chiếc váy dài họa tiết hoa, ngồi trên sô pha đọc một quyển tạp chí về pháp luật.
Cô đọc rất chuyên tâm, Trương Sùng Quang đi vào cô cũng không biết.
Trong nhà không có người khác, các con vẫn đang ở trên lầu, Trương Sùng Quang không kìm được ngồi xuống chỗ đối diện cô, anh hỏi rất dịu dàng: “Sao em chưa ra ngoài? Em không hẹn chơi bóng với bác sĩ Tạ à?”
Lời này ít nhiều cũng có vị chua.
Hoắc Tây bỏ quyển tạp chí xuống, ngấng mặt lên nhìn anh, sau đó cô nói: “Tôi cố ý đợi anh đây.”
Cố ý đợi anh sao?
Trong lòng Trương Sùng Quang dâng lên niềm hy vọng…
Hoắc Tây thản nhiên cười một cái, tiếp đó nói: “Hôm qua Tống Vận tới văn phòng luật sư của tôi, cô ta bảo anh không gặp cô ta, nên cô ta tới tìm tôi! Trương Sùng Quang, chuyện giữa anh và cô ta tôi không muốn quản và cũng không quản được, nhưng cảm xúc của Tổng Vận rất nguy hiểm, anh là người chọc vào cô ta, anh phải giải quyết cho ổn thỏa đi… tôi không muốn để cô ta ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi và các con.”
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: