An Nhiên tiễn cả nhà Lâm Bân về, lại muốn giúp dì Lâm dọn dẹp thì bị dì cản lại: “Cô mới về thì đi nghỉ đi! Để dì dọn cho.” An Nhiên do dự một chút rồi hỏi: “Dì Lâm có muốn sống cùng anh không? Bây giờ anh đã thay đổi, khác trước rồi. Nói sao thì dì Lâm cũng là mẹ ruột người ta, cô cũng không tiện chiếm mãi.
Dì Lâm nhanh nhẹn dọn dẹp, nói: “Dì đã thương lượng với chị dâu cô rồi! Anh cô ra ngoài kiếm tiền, chị dâu cô chăm sóc nhà cửa. Lâm Hi thì không thiếu dì được, thằng bé còn nhỏ quá dì cũng không yên tâm giao cho người ngoài.”
An Nhiên rất cảm kích.
Cô cũng không phải người không biết điều, nghĩ ngợi một lát rồi nói với dì Lâm: “Mỗi tháng tôi sẽ đưa dư hai mươi ngàn, dì đưa bù cho chị dâu, như vậy cũng đỡ đần được chút, trẻ con tuổi này đang cần lớn mà.”
Dì Lâm vỗ về tay cô, cuối cùng vẫn không từ chối.
Nói xong những chuyện này, dì lại lặng lẽ hỏi An Nhiên: “Cô và cậu Hoắc thật sự không còn cơ hội?”
An Nhiên gật đầu: “Không còn nữa! Trước đây là do tôi quá kích động.”
Dì Lâm an ủi cô: “Cũng không mất mát gì! Cậu Hoäc trông cũng đẹp.”
An Nhiên: ...
Cô quay về phòng ngủ, Lâm Hi đang ngồi trên thảm chơi đồ chơi, thấy mẹ vào thì giang hai tay, nũng nịu đòi mẹ ôm. Đến lúc này An Nhiên mới có thể ôm con trai một cái thật chặt.
Một tháng không gặp, có ôm hôn bao nhiêu cũng không đủ.
Sang năm Lâm Hi cũng sắp lên mẫu giáo rồi, bình thường An Nhiên cũng sẽ đọc một ít sách truyện cho cậu bé nghe, cô theo thói quen kéo tủ đầu giường ra thì chợt nhớ đến chiếc nhãn kim cương lần trước bỏ vào.
“Bố lấy đi rồi!” Tiểu Lâm Hi nói thật to rõ.
An Nhiên tỉnh hồn nhìn Lâm Hi, Tiểu Lâm Hi còn nhỏ tuổi nhưng ăn nói rất rõ ràng: “Lâm Hi thấy thì đưa cho bố, bố bỏ túi mang đi rồi."
An Nhiên không nói gì, chỉ hôn con trai một cái.
Tiểu Lâm Hi ngoan ngoãn ngồi trong lòng nghe cô kể chuyện cho mình, một lát lại kéo tay mẹ: “Mẹ đọc sai con, không phải ba chú thỏ con.”
An Nhiên cúi đầu cạ vào con trai trong lòng Cô dịu dàng nói: “Thế để mẹ đọc lại lần nữa”
Thế nhưng Lâm Hi không chú tâm vào câu chuyện mà tựa vào lòng mẹ, nhỏ giọng hỏi: “Có phải sau này Lâm Hi sẽ có mẹ mới không?”
“Hả?”
Thằng nhóc rất thân thiết với cô, mềm nhữn nói: “Lần trước ở nhà ông nội, ông nội và bố cãi nhau dữ dội lắm, ông nội mắng bố nói là trong nhà có người rồi còn ra ngoài lêu lỏng, muốn lấy vợ hai hay sao? Mẹ... có phải bố sắp tìm mẹ mới cho Lâm Hi hay không?”
An Nhiên đoán chắc là Hoäc Doãn Tư có bạn gái mới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: