Diệp Bạch nhìn vài giây, sau đó sững người.
Trên báo cáo đó, tất cả đều là mũi tên hướng lên trên, ở cuối có kết luận sàng lọc. Đề nghị tiến hành kiểm tra thêm về gan, bệnh nhân nghi ngờ mắc bệnh XXX.
Đúng lúc tim đập thình thịch thì trong sân vang lên tiếng ô tô, sau đó Tiểu Lục Hồi chạy xuống xe.
Cô bé đang chơi cùng với cây đũa thần trong tay.
Bé nhào vào trong ngực Diệp Bạch, vô cùng thân thiết với anh, còn muốn được ôm.
Diệp Bạch một tay đỡ cô bé, nhìn Hoắc Minh Châu và Lục U bước xuống xe, trong lòng rất phức tạp... Đêm ba mươi, anh sợ mất hứng rồi chọc tức Hoắc Minh Châu nên lén lút cất báo cáo lại trước.
Sau đó anh ôm lấy Tiểu Lục Hồi, hôn một cái: “Mẹ dẫn con đi mua gì đấy?”
Tiểu Lục Hồi thổi bong bóng lớn: “Mua kẹo cao su ạ”
Diệp Bạch cười rộ lên, lấy ra một bao lì xì rất lớn đưa cho Tiểu Lục Hồi: “Đây là tiền mừng tuổi! Lại đây hôn một cái nào.”
Tiểu Lục Hồi hào phóng hôn anh một cái.
Lúc này, Hoắc Minh Châu cùng với Lục U và mợ Lục Huân đi tới, tài xế xách đồ đi theo phía sau, cả nhà trông đều vui vẻ, ngay cả Lục Khiêm và Lục Thước nghe thấy tiếng đi tới cũng rất phấn chấn.
Chỉ có Diệp Bạch là không thể nào vui vẻ được.
Tờ báo cáo mà anh che đi che lại, cuối cùng vẫn không nhịn được đi vào phòng ngủ của Lục U trước bữa tối.
Cô đang sắp xếp lại những thứ đã mua vào buổi chiều.
Sau mấy tháng sinh Tiểu Lục Ngộ, dáng người cô cũng đã khôi phục tương đối, mua thêm nhiều bộ váy mùa đông hơn.
Nhìn chung, phụ nữ yêu những thứ này, lúc treo lên, không khỏi sờ soạng. thêm vài lần.
Từ phía sau, Diệp Bạch ôm eo nhỏ của cô, Lục U hơi giấy giụa, cúi đầu nói: “Hình như chúng ta không thân quen đến mức anh có thể tùy ý quấy rối tình dục bất cứ lúc nào!”
Diệp Bạch ôm chặt cô, qua rất lâu vẫn không nói gì.
Lục U cũng coi như hiểu rõ anh.
Cô dừng lại, hỏi anh: “Xảy ra chuyện gì rồi à?”
Diệp Bạch một tay lấy báo cáo từ trong túi quần ra, đưa cho Lục U, giọng nói của anh hơi buồn bã: “Bố lớn tuổi, nhìn chung không bằng lúc còn trẻ, qua tết âm lịch chúng ta sẽ cùng ông trị liệu.”
Dưới ánh đèn vàng, Lục U nhìn tờ báo cáo vô số lần.
Ngón tay trắng mịn của cô, hơi run rẩy.
Hồi lâu, cô đặt báo cáo lên bàn trang điểm, chậm rãi ngồi xuống... Diệp Bạch nhẹ nhàng ôm vai của cô, để cô tựa vào bụng của mình, anh còn không ngừng trấn an dỗ dành cô.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: