Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không thèm nghĩ ngợi quăng luôn vào sọt rác.

Sau đó lúc anh lơ đãng mở tủ quần áo ra, lại ngẩn người một trận, trong tủ vốn dĩ treo quần áo của cả nam lẫn nữ, hiện tại đã bị dọn sạch một nửa, chỉ còn lại áo sơ mi tây trang của đàn ông, mà những bộ váy xinh đẹp của Ôn Noãn...

Cô đã dọn hết đi rồi!

Giờ khắc này, Hoắc Minh đã hoàn toàn ngộ ra, Ôn Noãn không nói đùa.

Thân cô còn đang ở nhà họ Hoắc. Nhưng trong lòng cô, cuộc hôn nhân của bọn họ chỉ

còn lại hai đứa nhỏ, những thứ khác đã không còn giá trị gì...

Lúc rửa mặt cạo râu, anh nhìn gương vuốt ve mặt mình.

Sau đó, không nhịn được mà nghĩ, liệu Ôn Noãn còn cảm giác gì với gương mặt này không?

Bọn họ đang ở cùng một tầng, nhưng rất ít khi có cơ hội gặp mặt.

Ôn Noãn cố ý tránh anh.

Lúc anh chơi với Hoắc Tây, cô sẽ trở lại phòng ngủ của mình, ngay cả lúc cho Doãn Tư ăn, cô sẽ lễ phép mời anh rời khỏi, cứ như kiểu anh là người đàn ông không liên quan gì.

Ban đêm, anh chủ động pha sữa bò cho Hoắc Tây.

Lúc đẩy cửa ra, dưới ánh đèn nhu hòa, gương mặt của Ôn Noãn càng trở nên điềm đạm.

Cô bé đang nằm trong lòng mẹ, hai tay ôm thật chặt, đang nằm nghe Ôn Noãn đọc truyện.

Giọng nói của Ôn Noãn rất êm tai, ôn hòa thêm chút khàn khàn, làm Hoắc Minh không khỏi nhớ tới những buổi đêm kiều diễm đó, cô nằm dưới người anh, tiếng nói khàn khàn xin tha...

Kết hầu của anh cuộn lên xuống, nhẹ nhàng nhét bình sữa vào trong tay Tiểu Hoắc Tây.

Hoắc Tây ôm bình uống.

Sau khi uống được nửa bình, cô bé đã buồn ngủ, cái đầu nhỏ lắc lư lảo đảo.

Giọng đọc của Ôn Noãn càng ôn hòa thêm chút... Đêm khuya, cô vỗ vai Tiểu Hoắc Tây, nhỏ giọng hát ru.

Hoắc Minh khom lưng cúi sát vào, nói nhỏ: "Con bé ngủ rồi"

Ôn Noãn cẩn thận buông cô bé ra, lại hôn trán cô bé, sau đó mới bước xuống giường.

Cô đi sang phòng bên cạnh để xem Doãn Tư.

Hiện tại Doãn Tư đã ngủ một mình ở phòng trẻ con, ban đêm có hai bảo mẫu thay phiên nhau trực, Ôn Noãấn xem xong đi ra ngoài, Hoắc Minh đi sát đẳng sau cô, ở hành lang không người, anh cầm lấy tay cô, dễ dàng đè cô lên vách tường.

"Ôn Noãn, em còn muốn chiến tranh lạnh với anh bao lâu?"

"Giữa anh và cô ta sẽ không có chuyện gì cải"

Ôn Noãn chống tay lên bả vai anh, đẩy anh ra, sau đó đi về phía phòng ngủ của mình.

Hoắc Minh lại một lần nữa bắt lấy cổ tay cô. "Chúng ta nói chuyện đã!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK